guǒ chán
guǒ shī
guǒ shāo
guǒ chí
guǒ bāo
guǒ dù
guǒ cáng
guǒ dài
guǒ tui
guǒ shāng
guǒ yào
guǒ mǒ
guǒ jīn
guǒ cóng
guǒ luàn
guǒ hóu
guǒ jiā
guǒ jiǎo
guǒ zhǎ
guǒ jī
guǒ chuàng
guǒ shǒu
guǒ xié
guǒ liáng
guǒ yāo
guǒ tuǐ
guǒ jiàn
guǒ zā
guǒ fú
guǒ xié
guǒ tóu
guǒ fù
guǒ lián
guǒ zú
guǒ shù
guǒ fèi
guǒ fàn
guǒ jiǎo
guǒ yè
guǒ gé
guǒ chuāng
guǒ zhēng
guǒ hé
jǐn chán
yīng chán
jiǎo chán
zāi chán
táng chán
mián chán
dā chán
jiū chán
jiāo chán
jiū chán
hú chán
guǒ chán
hùn chán
lián chán
jì chán
bān chán
bāo chán
guǐ chán
pān chán
jiǎo chán
dān chán
gōu chán
lǎo chán
mó chán
bǎn chán
jiǎo chán
shuāng chán
qiān chán
yíng chán
jū chán
xiāng chán
mí chán
sī chán
jiā chán
xián chán
niǔ chán
sī chán
bì chán
yāo chán
mán chán
wāi chán
fù chán
má chán
yín chán
jī chán
téng chán
liàn chán
nán chán
táng chán
bān chán
huī chán
fēng chán
zú chán
gài chán
pán chan
yān chán
zhī chán
lài chán
jiǎo chán
⒈ 盘缠。指日常开销。
引元赵孟頫《送高仁卿还湖州》诗:“太仓粟陈米易糴,中都俸薄难裹缠。”
⒉ 即裹腿。参见“裹腿”。
引清抟沙拙老《闲处光阴》卷下:“曰行滕,犹是汉时语,今俗谓为裹骽,或裹缠。”
裹guǒ(1)(动)(用纸、布或其他片状物)缠绕;包扎:包~|~腿|用绷带把伤口~好。(2)(动)为了不正当的目的把人或物夹杂在别的人或物里面:匪军撤退时;~走了几个村子的人。(3)(动)〈方〉吸(奶):小孩儿一生下来就会~奶。
缠读音:chán1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。