喑组词聋组词
yīn yīn
yīn yǎ
yīn wū
yīn wèi
yīn rén
yīn fù
yīn chán
yīn yē
yīn yān
yīn sè
yīn è
yīn fú
yīn lóng
yīn yào
yīn yī
chī lóng
yú lóng
fán lóng
sòng lóng
zhì lóng
cōng lóng
zhuāng lóng
wán lóng
méng lóng
ěr lóng
máng lóng
àn lóng
xiáng lóng
上一组词:喑噫 下一组词:耳喑
⒈ 聋哑。
引汉班固《白虎通·考黜》:“诸侯喑聋、跛躄、恶疾不免黜者何?尊人君也。”
⒉ 喻人庸碌鄙陋。
引唐刘知几《史通·古今正史》:“凤及以喑聋不才,而輒议一代大典,凡所撰録,皆素责私家行状,而世人叙事罕能自远。”
喑yīn(1)(形)〈书〉嗓子哑;不能出声:~哑。(2)(形)〈书〉缄默:万马齐~。
聋lóng(形)耳朵听不见声音或听觉迟钝。