pào zhú
pào shí
páo luò
pào gān
pào táng
pào tái
páo gé
pào jiàn
pào wēi
páo liàn
pào shǔ
pào jú
pào jì
pào zuò
pào tóu
pào rén
pào shǒu
pào zǎi
pào chong
pào áo
pào lián
pào dūn
pào qiān
pào zhǎng
pào xún
pào jiān
pào zì
pào chē
páo zhì
pào jī
pào zāng
pào càn
pào chǎng
pào xiǎng
pào zhàng
pào zào
pào fán
pào qiān
pào niǎn
pào huǒ
pào chuán
pào dàn
pào yǎn
pào zuò
pào huī
pào léi
pào shí
pào jià
pào xī
pào kǒu
pào zhāng
pào zǐ
pào tǐng
pào wèi
pào bīng
pào zhì
pào tǎ
pào lóng
pào lěi
chuí gān
nào gān
lún gān
shǒu gān
tà gān
gē gān
jīn gān
tóu gān
yú gān
fēng gān
diào gān
zhú gān
bào gān
shàng gān
zǒu gān
yá gān
mǎ gān
xián gān
bǎ gān
yú gān
gōu gān
chī gān
lún gān
fān gān
pào gān
diào gān
mì gān
qī gān
qiāng gān
zhān gān
zhí gān
lián gān
zhǎn gān
niān gān
zhū gān
qiáng gān
chā gān
yú gān
pá gān
chí gān
biāo gān
shuāng gān
jī gān
zhuàng gān
qīng gān
yī gān
gāo gān
huá gān
mù gān
lán gān
jiàn gān
pāi gān
qí gān
yì gān
jiē gān
sān gān
shā gān
yuán gān
tóng gān
jīng gān
xiǎn gān
fān gān
gāo gān
wéi gān
dài gān
⒈ 即爆竹,古代用以御敌。
引宋文莹《玉壶清话》卷四:“张諫议雍知梓州,雍生於河朔极边,素諳守御之法,练士卒三千人,輦绵州金帛实其帑,又募勇卒千餘人守城,设砲竿、飞矢石,创械具才备,贼果至。”
1. 重型武器的一类,有迫击炮、高射炮、火箭炮等:炮兵。炮弹。
2. 爆竹:鞭炮。花炮。
3. 爆破土石等在凿的眼内装进炸药后称“炮”。
竿读音:gān竿gān(名)(~子)竹竿;截取竹子的主干而成。