líng fēng
líng dōng
líng sī
líng xī
líng miào
líng qǐn
líng zhuàng
líng jié
líng yuán
líng guān
líng wèi
líng lìng
líng diàn
líng mù
líng yú
líng ào
líng shù
líng huǒ
líng bīng
líng zòng
líng cuàn
líng pò
líng yì
líng huá
líng yè
líng cén
líng luàn
líng yǎn
líng ā
líng yù
líng qiào
líng jiè
líng fèn
líng ruò
líng jià
líng kuā
líng miǎo
líng lín
líng xì
líng bī
líng zǔ
líng tián
líng nüè
líng yì
líng rǎng
líng què
líng zá
líng shān
líng chí
líng yú
líng yú
líng jū
líng quē
líng jià
líng rǔ
líng tū
líng shàng
líng mén
líng chí
líng luán
líng jiàn
líng luó
líng jīng
líng gāng
líng lù
líng wǔ
líng qiū
líng hū
líng ào
líng miè
líng bào
líng gǎng
líng dǎo
líng suì
líng qiū
líng céng
líng gǔ
líng yuán
líng xiāo
líng héng
líng shǔ
líng qiān
líng cù
líng lú
líng mài
líng hè
líng táng
líng zhǒng
líng shè
líng shǐ
líng jí
líng chì
líng jù
líng lì
líng liè
líng jiàn
líng héng
líng tái
líng hǎi
líng duó
líng wēi
líng shuāng
líng hù
líng fén
líng bō
líng jì
líng yì
líng mù
líng bī
líng fù
líng xiàn
líng dào
líng gài
líng bǎn
líng yuán
líng tuí
líng miè
líng kōng
líng tún
líng gōng
líng shuò
líng qì
líng zhá
líng zhèng
líng jiǒng
líng dǐ
líng sì
líng shàng
líng chǎng
líng jìng
líng jù
líng lì
líng xū
líng tiáo
líng xiá
líng xí
líng zhì
líng cì
líng gǔ
líng biǎo
líng tì
líng mào
líng kuà
líng chén
líng dào
líng shé
líng yì
líng shí
líng shì
líng sǒu
líng yǔ
líng yún
líng liè
líng fá
líng yíng
líng yuè
líng màn
líng lì
líng rén
líng bǎi
líng bì
líng cuò
líng dé
líng yīn
líng yǎn
líng yǔ
líng fàn
líng yáng
líng bēi
líng shī
líng lì
líng kuáng
líng chà
líng yí
líng bì
líng jué
líng lǐ
líng jǐn
líng zhào
líng bǎi
líng wù
jiāo wǔ
míng wǔ
xì wǔ
shān wǔ
qiào wǔ
qī wǔ
qǔ wǔ
líng wǔ
xiào wǔ
gòu wǔ
píng wǔ
xiá wǔ
líng wǔ
dài wǔ
bēi wǔ
xì wǔ
líng wǔ
qīn wǔ
yíng wǔ
biàn wǔ
ào wǔ
qīng wǔ
wán wǔ
màn wǔ
jìn wǔ
jiàn wǔ
hòng wǔ
shàn wǔ
ào wǔ
jù wǔ
lì wǔ
yù wǔ
kuáng wǔ
màn wǔ
mài wǔ
gòu wǔ
mà wǔ
yuān wǔ
miè wǔ
màn wǔ
jī wǔ
mà wǔ
⒈ 凌辱,欺压。
引《六韬·上贤》:“强宗侵夺,陵侮贫弱者,伤庶人之业。”
《三国志·吴志·薛综传》:“津小检摄,威武不足,为所陵侮,遂至杀没。”
宋洪迈《夷坚乙志·毕令女》:“大姐乃前来妈妈所生,二姐则今妈妈所生也。恃母钟爱,每事相陵侮。”
清严有禧《漱华随笔·致仕官》:“庶民以官礼謁见,敢有陵侮者论如律。”