zhà tè
zhà fǔ
zhà biǎo
zhà wěi
zhà suǒ
zhà xū
zhà qián
zhà shuō
zhà hàn
zhà miù
zhà xuān
zhà cái
zhà huàn
zhà fǎn
zhà qī
zhà zhù
zhà yán
zhà bī
zhà duó
zhà dàn
zhà guǐ
zhà quán
zhà lùn
zhà huì
zhà móu
zhà luàn
zhà hǔ
zhà gù
zhà qì
zhà qíng
zhà yu
zhà bài
zhà rén
zhà rèn
zhà bù
zhà zhuāng
zhà kuì
zhà kuáng
zhà bo
zhà nüè
zhà wàng
zhà jī
zhà kè
zhà zhā
zhà míng
zhà shī
zhà duān
zhà yú
zhà bào
zhà qǔ
zhà lè
zhà rǎo
zhà lì
zhà zhà
zhà piàn
zhà xīn
zhà jú
zhà chēng
zhà chén
zhà fēng
zhà dài
zhà lì
zhà nì
zhà zhā
zhà lì
zhà xiáng
zhà hǒng
zhà qiǎo
zhà mǎ
zhà qǐng
zhà jué
zhà dào
zhà jí
zhà zhàn
zhà guān
zhū wàng
pò wàng
jiǎo wàng
zhán wàng
hūn wàng
guǐ wàng
qū wàng
gǒu wàng
guài wàng
zhà wàng
shū wàng
yōng wàng
kuáng wàng
kuáng wàng
chán wàng
jiāo wàng
jiān wàng
dì wàng
huò wàng
jiàn wàng
zhān wàng
dàn wàng
é wàng
chī wàng
shàn wàng
chǎn wàng
huī wàng
gǔ wàng
mào wàng
miù wàng
jué wàng
xié wàng
miù wàng
tān wàng
yāo wàng
wěi wàng
pī wàng
qī wàng
chén wàng
wú wàng
wū wàng
yū wàng
jiǎo wàng
chī wàng
jiāng wàng
mí wàng
lòu wàng
⒈ 欺诈诬妄。
引唐韩愈《与祠部陆员外书》:“其为人,温良诚信,无邪佞诈妄之心,彊志而婉容,和平而有立。”
清林则徐《沥陈民间烟土枪具仍宜收缴片》:“此等藉词摇惑,以严为宽,实属诈妄之尤,亟宜痛加惩创。”
诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。
妄读音:wàng妄wàng(1)(形)本义:乱。(2)(形)虚妄;不合实际的:狂~|愚~。(3)(形)非分的;出了常规的;胡乱:~求|~作主张。