chǐ suì
chǐ jiǎo
chǐ lěng
chǐ gēng
chǐ lún
chǐ yóu
chǐ xù
chǐ yín
chǐ yìn
chǐ zhì
chǐ gé
chǐ yòng
chǐ dié
chǐ dé
chǐ shé
chǐ guān
chǐ lì
chǐ suǒ
chǐ bèi
chǐ zhào
chǐ sù
chǐ cuò
chǐ qióng
chǐ yù
chǐ ràng
chǐ jù
chǐ gòu
chǐ yìn
chǐ pàn
chǐ zào
chǐ bān
chǐ dì
chǐ zhàng
chǐ lù
chǐ jué
chǐ zūn
chǐ càn
chǐ huáng
chǐ liè
chǐ lì
chǐ lùn
chǐ shuāi
chǐ yù
chǐ mù
chǐ huò
chǐ jiù
chǐ qiāng
chǐ nián
chǐ qiú
chǐ zhòu
chǐ gēn
chǐ zhàn
chǐ zú
chǐ chǐ
chǐ hén
chǐ zhuàng
chǐ jiàn
chǐ cháng
chǐ shǎo
chǐ ní
chǐ shǔ
chǐ fà
chǐ yá
chǐ fēn
chǐ jí
chǐ wèi
chǐ yán
chǐ dié
chǐ tiáo
chǐ zuò
chǐ mù
chǐ jí
chǐ mài
chǐ yào
chǐ lù
chǐ cì
chǐ jiān
chǐ yīn
chǐ mào
chǐ suàn
chǐ zhì
chǐ jiá
chǐ xù
chǐ jì
chǐ xué
chǐ jìn
chǐ hán
chǐ lǐ
chǐ jì
chǐ liè
chǐ jué
⒈ 排列如齿状。
引唐韩愈《柳州罗池庙碑》:“桂树团团兮白石齿齿。”
清蒲松龄《聊斋志异·仙人岛》:“觉杖粗如五斗囊,凌空翕飞,潜捫之,鳞甲齿齿焉。”
林纾《记超山梅花》:“梅身半枯,侧立水次,古干詰屈,苔蟠其身,齿齿作鳞甲。”
⒉ 比喻一个接一个,连续不断。
引明徐渭《问军中之系于国用》诗:“緜延值盛明,仕版颇齿齿。先人秉鱼须,联蝉及诸季。”