xī lì
xī chuǎn
xī lì
xī tú
xī tuì
xī yǎng
xī shī
xī fū
xī ròu
xī mài
xī jīn
xī yāng
xī xiǎng
xī hào
xī jiè
xī miè
xī shì
xī xīn
xī jī
xī qì
xī qǐng
xī rǎng
xī tíng
xī zhì
xī píng
xī xī
xī jiān
xī nán
xī yǎn
xī wàng
xī nù
xī jǐng
xī lǜ
xī qián
xī hào
xī cí
xī diào
xī mín
xī sòng
xī rì
xī tǔ
xī zú
xī jiāo
xī shèn
xī xiē
xī bēn
xī zǐ
xī fù
xī bīng
xī huì
xī cū
kǎn jiān
tí jiān
tuí jiān
yǔ jiān
dié jiān
huáng jiān
zhì jiān
tú jiān
tà jiān
jiá jiān
qián jiān
tái jian
pèi jiān
bìng jiān
xī jiān
bìng jiān
yuān jiān
gōng jiān
xián jiān
xī jiān
cī jiān
piān jiān
guò jiān
píng jiān
chéng jiān
suí jiān
qǐ jiān
cā jiān
dié jiān
huàn jiān
yǔn jiān
jià jiān
pī jiān
yī jiān
xié jiān
diàn jiān
lí jiān
fù jiān
zhuǎn jiān
xiè jiān
tuō jiān
shì jiān
bì jiān
lián jiān
mó jiān
gǒng jiān
rù jiān
lián jiān
sǒng jiān
shàng jiān
shēng jiān
jí jiān
pián jiān
bù jiān
xuē jiān
hù jiān
qí jiān
tǎn jiān
tè jiān
dā jiān
bǐ jiān
chēng jiān
hè jiān
zī jiān
pāi jiān
diàn jiān
tuó jiān
tāi jiān
dài jiān
āi jiān
tún jiān
yín jiān
息肩xījiān
(1) 让肩头得到休息。比喻卸除责任或免除劳役
例四海之内,始得息肩。——《南史·循吏传序》英lay doun the burden⒈ 卸去负担。
引《左传·襄公二年》:“郑成公卒, 子駟请息肩於晋。”
杜预注:“欲辟楚役,以负担喻。”
汉张衡《东京赋》:“百姓弗能忍,是用息肩於大汉。”
宋范仲淹《与韩魏公书》:“俟息肩,则勉力赋诗。”
清李渔《慎鸾交·谲讽》:“下官治蜀三年,辛勤万状,正苦息肩无日。”
⒉ 栖止休息;停止。
引唐玄奘《大唐西域记·摩揭陀国上》:“於诸印度建一伽蓝,使客游乞士,息肩有所。”
宋余靖《晚至松门僧舍怀寄李太祝》诗:“日暮倦行役,解鞍初息肩。”
周而复《纪念鲁迅先生百年诞辰》诗:“雄篇作匕首,战斗不息肩。”
⒊ 谓休养生息。
引《史记·律书》:“故百姓无内外之繇,得息肩於田亩,天下殷富。”
《秦併六国平话》卷上:“生灵免涂炭之灾,兵师有息肩之日。”
卸除负担而获得休息。
息xī(1)(名)呼吸时进出的气:晕~|气~。(2)(名)消息。(3)(动)停止;安息;屏息。(4)(动)休息。(5)(名)滋生;繁殖。(6)(名)利钱;利息。(7)(名)〈书〉指子女。(8)姓。
肩读音:jiān肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。