chuān bēng
chuān cuàn
chuān luò
chuān ěr
chuān guān
chuān zhā
chuān bì
chuān sāi
chuān zhá
chuān chā
chuān yáng
chuān zhú
chuān zhēn
chuān lián
chuān kǒng
chuān jué
chuān zhù
chuān yù
chuān chè
chuān láng
chuān xīn
chuān xíng
chuān bì
chuān bǐng
chuān bàn
chuān huàn
chuān gōng
chuān qiú
chuān cì
chuān suō
chuān tòu
chuān dù
chuān tōng
chuān xiào
chuān pò
chuān záo
chuān yú
chuān qǔ
chuān bí
chuān dài
chuān xué
chuān jué
chuān xiōng
chuān zhí
chuān biǎn
chuān zhāng
chuān lòu
chuān jǐng
chuān gǎo
chuān yú
chuān jié
chuān chéng
chuān qiáng
chuān fù
chuān guàn
chuān wū
chuān tí
chuān dù
chuān zhe
chuān wàng
chuān bì
chuān táng
chuān shāo
chuān bēng
chuān yuè
chuān rù
chuān zhēn
chuān fù
chuān zhì
chuān guò
chuān yè
chuān jiē
chuān yún
chuān bài
chuān dān
chuān dài
chuān fāng
chuān kōng
bǎ bí
yōng bí
chù bí
wèng bí
yǐ bí
chì bí
cù bí
liè bí
juē bí
wēng bí
guān bí
suān bí
gǔ bí
kū bí
áo bí
biǎn bí
jìng bí
yǒu bí
fū bí
xuē bí
hé bí
jiǔ bí
kě bí
zhā bí
ān bí
hān bí
chuān bí
ā bí
qiú bí
jué bí
pēn bí
duàn bí
è bí
dà bí
gǔ bí
chī bí
zhā bí
pū bí
yǎn bí
áng bí
dùn bí
é bí
hé bí
cì bí
nāng bí
pēn bí
pò bí
là bí
zī bí
bái bí
dú bí
bā bí
zhū bí
zhēn bí
xǐng bí
zhuǎn bí
shí bí
dùn bí
yìn bí
chù bí
zhē bí
fǎn bí
⒈ 用绳索或环贯穿鼻中隔。
引汉焦赣《易林·明夷之讼》:“穿鼻繫株,为虎所拘。”
《新唐书·南蛮传下·两爨蛮》:“有穿鼻种,以金鐶径尺贯其鼻,下垂过颐。君长以丝係鐶,人牵乃行。其次,以二花头金钉贯鼻下出。”
⒉ 比喻操纵,控制。
引《南史·张弘策传》:“徐孝明才非柱石,听人穿鼻。”
《资治通鉴·后梁均王贞明元年》:“天子愚暗,听人穿鼻。”
胡三省注:“諭之以牛,为人穿鼻旋转,前却一听命於人,以鼻为所制也。”
⒊ 一种发音方法。发音时,口腔里形成阻碍的部分完全闭塞,软腭下垂,使气流从鼻腔流出。
引清戈载《词林正韵·发凡》:“穿鼻之韵,东冬钟,江阳唐,庚耕清青蒸登三部是也;其字必从喉閒穿鼻而出作收韵,谓之穿鼻。”
在牛鼻间穿上绳子。比喻像牛一样受人牵引,不能自主。
穿chuān(1)(动)把衣服鞋袜等往身上套:~衣。(2)(动)破、透:看~。(3)(动)通过:横~马路。
鼻读音:bí鼻bí(1)(名)(~子)人和高等动物的嗅觉器官;也是呼吸通道:~孔|~腔|~涕。(2)(名)〈书〉开端:~祖。