hóng fù
hóng biàn
hóng jīn
hóng liú
hóng chǐ
hóng yào
hóng suì
hóng miǎo
hóng fàng
hóng dá
hóng jù
hóng zhuàng
hóng rú
hóng kuàng
hóng yǎn
hóng jié
hóng cuì
hóng lì
hóng kuò
hóng hòu
hóng kuò
hóng shēn
hóng mào
hóng xiū
hóng sì
hóng hóng
hóng dà
hóng yì
hóng jùn
hóng chǎng
hóng zhěng
hóng wěi
hóng tōng
hóng huō
hóng yuǎn
hóng chǎng
hóng jùn
hóng biàn
hóng sù
hóng yǎ
hóng zhòng
hóng mén
hóng miào
hóng dàn
hóng lǎn
hóng ào
hóng yuē
hóng jù
hóng bó
hóng zhuó
hóng qià
tuì xiū
gōng xiū
gān xiū
tóng xiū
pǐ xiū
huáng xiū
jiě xiū
lǎo xiū
ēn xiū
fān xiū
bìng xiū
mǎi xiū
xiǎn xiū
chuò xiū
shèn xiū
gào xiū
róng xiū
tí xiū
lún xiū
hóng xiū
pī xiū
zhēn xiū
sī xiū
lè xiū
zǎo xiū
qián xiū
hóng xiū
chǎng xiū
wáng xiū
fú xiū
mài xiū
qīng xiū
jí xiū
hóng xiū
yǎn xiū
ān xiū
lún xiū
chuí xiū
guān xiū
hóng xiū
xián xiū
dǎo xiū
qiè xiū
guī xiū
biāo xiū
ào xiū
qī xiū
le xiū
xún xiū
cì xiū
chéng xiū
bǔ xiū
huān xiū
sān xiū
ō xiū
qǐ xiū
hóng xiū
tiáo xiū
jī xiū
hù xiū
yí xiū
cháng xiū
quán xiū
gēng xiū
lí xiū
gōng xiū
gān xiū
fú xiū
yú xiū
yì xiū
bàn xiū
xīn xiū
bà xiū
bù xiū
yù xǔ
jiǎ xiū
⒈ 指大业美德。
引唐韩愈《潮州刺史谢上表》:“铺张对天之閎休,扬厉无前之伟蹟。”
宋王安石《进圣节功德疏右语》之三:“永御无疆之宝歷,丕承未艾之閎休。”
宋陆游《丞相率文武百僚贺皇太后受册笺》:“外则万方黎献,咸拜手而颂閎休。”
闳hóng(1)里巷门。(2)宏大。
休读音:xiū[ xiū ]1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。