zhòng qiáng
jìn qiáng
hù qiáng
bà qiáng
wài qiáng
ān qiáng
jǐn qiáng
huī qiáng
féi qiáng
jiān qiáng
jiā qiáng
xióng qiáng
jiān qiáng
bào qiáng
zhàn qiáng
shèng qiáng
yǎng qiáng
gāng qiáng
bié qiáng
zuǐ qiáng
qīng qiáng
gōng qiáng
gāo qiáng
huái qiáng
kuā qiáng
cū qiáng
wú qiáng
yáng qiáng
chì qiáng
gěng qiáng
zhòng qiáng
jiān qiáng
zì qiáng
fù qiáng
dǎng qiáng
kū qiáng
qiān qiǎng
fèn qiáng
jiǎo qiáng
mù jiàng
róu qiáng
xián qiáng
tān qiáng
sì qiáng
pì qiáng
héng qiáng
yā qiáng
qiān qiáng
jiàn qiáng
chāo qiáng
fēng qiáng
wán qiáng
liè qiáng
gāng qiáng
yā qiáng
jīng qiáng
suǒ qiáng
kàng qiáng
jué jiàng
chú qiáng
lì qiáng
bù qiáng
hěn qiáng
yǐ qiáng
jué qiáng
mán qiáng
wán qiáng
háo qiáng
wǎn qiáng
jiǎo qiáng
niù qiáng
bī qiáng
jué jiàng
cūn qiáng
biē qiáng
xiá qiáng
zhì qiáng
qǐ qiáng
shēng qiáng
yào qiáng
jīn qiáng
míng qiáng
miǎn qiǎng
miǎn qiǎng
wēi qiáng
xiōng qiáng
fā qiáng
chěng qiáng
qū qiáng
niǎo qiáng
lì qiáng
dòu qiáng
tǔ qiáng
zhuàng qiáng
cū qiáng
bì qiáng
mǐn qiáng
bó qiáng
xiāng qiáng
chuàng qiáng
míng qiáng
chōng qiáng
hàn qiáng
cuò qiáng
chěng qiáng
dǎng qiáng
hǎo qiáng
hěn qiáng
dīng qiáng
guì qiáng
jué qiáng
zēng qiáng
bǎo qiáng
wèi qiáng
jī qiáng
yú qiáng
kāng qiáng
quán qiáng
gàn qiáng
zhēng qiáng
zǒu qiáng
⒈ 以有强大力量而自恃。
引唐元结《管仲论》:“吾属以礼义尊天子,以法度正诸侯,使小国不常患弱,大国不敢怙彊,此诚长世之策。”
《新唐书·裴度传》:“李师道怙彊, 度密劝帝诛之。”
怙hù(动)〈书〉领先。
强读音:qiáng,qiǎng,jiàng[ qiáng ]1. 健壮,有力,与“弱”相对:强壮。强健。强人。强力。强大。强劲。刚强。富强。列强。强弩之末。年富力强。
2. 程度高:强手。强烈。强酸。能力强。
3. 胜过,优越,好:强干。争强好(hào )胜。
4. 有余,略多于某数:强半(超过一半)。
5. 使用强力,硬性地:强占。强加。强攻。强悍。强横(hèng )。强梁(强横霸道)。
6. 着重,增加分量:强化。增强。