tòng jí
tòng chén
tòng chù
tòng dǐ
tòng wǎn
tòng gǔ
tòng náo
tòng yǎng
tòng bì
tòng jiù
tòng jiǎo
tòng jí
tòng fǎ
tòng jīng
tòng zhàng
tòng jué
tòng dǎ
tòng kù
tòng chì
tòng shāng
tòng jiǎo
tòng biǎn
tòng fēng
tòng niàn
tòng gǎn
tòng kuì
tòng jiān
tòng kǔ
tòng chuàng
tòng nǎo
tòng cè
tòng rǔ
tòng cháng
tòng dá
tòng biān
tòng huǐ
tòng xīn
tòng jǐng
tòng mà
tòng ài
tòng jué
tòng chì
tòng kuài
tòng chǔ
tòng guān
tòng wù
tòng kū
tòng yān
tòng dìng
tòng zuì
tòng qiè
tòng huǐ
tòng zēng
tòng pò
tòng zé
tòng dào
tòng xī
tòng jīng
tòng mà
tòng fèn
tòng qīn
tòng jiào
tòng tòng
tòng yǐn
tòng kǒu
tòng rè
tòng hèn
tòng jiá
tòng tán
tòng dú
tòng tàn
tòng gē
fěn cháng
sī cháng
bì cháng
jī cháng
juān cháng
lǚ cháng
duàn cháng
jī cháng
wú cháng
zhōng cháng
ǒu cháng
gē cháng
lǐ cháng
jiāo cháng
xǐ cháng
jī cháng
kū cháng
bié cháng
chóu cháng
hú cháng
fǔ cháng
chēng cháng
xīn cháng
chēng cháng
fù cháng
kuān cháng
bān cháng
tā cháng
xiá cháng
jū cháng
làn cháng
róu cháng
jié cháng
zhōng cháng
jué cháng
huí cháng
chōng cháng
qián cháng
xiāo cháng
tuō cháng
lí cháng
shī cháng
chōu cháng
zhí cháng
cùn cháng
fán cháng
lěng cháng
yáng cháng
yú cháng
sōu cháng
féi cháng
gāng cháng
shí cháng
pán cháng
guàn cháng
rè cháng
jī cháng
kōng cháng
tā cháng
kū cháng
fèi cháng
bēi cháng
lǐ cháng
gān cháng
xiāng cháng
tàn cháng
qíng cháng
cài cháng
xiǎo cháng
jiāo cháng
mù cháng
dà cháng
tòng cháng
dù cháng
sāo cháng
jī cháng
jiǔ cháng
qiān cháng
wū cháng
jǐn cháng
shèn cháng
là cháng
huáng cháng
xiù cháng
féi cháng
gāng cháng
tóng cháng
máng cháng
yǔ cháng
guī cháng
mèng cháng
guǎng cháng
shí cháng
qiāng cháng
é cháng
tōng cháng
lì cháng
⒈ 悲痛忧伤的心肠。
引元冯子振《十八公赋》:“循十日之故步,惊九迴之痛肠。”
⒉ 犹衷肠;衷情。内心的话或情感。 明沉德符《野获编·词林·王师竹宫庶》:“﹝熊登朴﹞以公差入京謁江陵。
引江陵留之坐,温语慰劳之,曰:‘足下今渐进可喜,努力修职,峻擢不难。我词林衙门痛痒相关,我此语亦出痛肠也。’”
明陈汝元《金莲记·生离》:“既事同兄弟,反兵之讐可报;而途分邪正,盖棺之论始彰。出自痛肠,裁诸尊意。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。