gá lún
chái lún
sān lún
líng lún
fán lún
luàn lún
bù lún
lí lún
miè lún
cháo lún
míng lún
sī lún
mǒ lún
yí lún
rén lún
wú lún
zéi lún
tiān lún
hǎn lún
chóu lún
yì lún
duó lún
nǐ lún
cháng lún
shì lún
mài lún
chāo lún
chū lún
dà lún
bó lún
tóng lún
qí lún
bǐ lún
wǔ lún
yí lún
dào lún
yì lún
jǐ lún
jué lún
guàn lún
dūn lún
qún lún
suǒ lún
děng lún
yǒu lún
lián lún
jiā lún
yīng lún
hú lún
yán lún
nì lún
xiāng lún
gù lún
yì lún
qīng lún
shì lún
jué lún
qún lún
shū lún
jiào lún
shēng lún
shī lún
dú lún
kù lún
bá lún
⒈ 同辈或同列的人。
引汉王充《论衡·自纪》:“儔伦弥索,鲜所恃赖。贫无供养,志不娱快。”
宋沉遘《五言送韩玉汝知洋州》诗:“韩侯出名家,英声迈儔伦。”
⒉ 指可与相比并者。
引唐韩愈《酬裴十六功曹巡府西驿途中见寄》诗:“遂令河南治,今古无儔伦。”
俦chóu(名)〈文〉伴侣;同类:~侣|~类。
伦读音:lún伦lún(1)(名)人伦:~常|五~|天~。(2)(名)条理;次序:~次。(3)(名)同类;同等:不~不类|比拟不~|英勇绝~。(4)(名)(Lún)姓。