chuò wéi
chuò jué
chuò xiè
chuò yǐ
chuò gēng
chuò zèng
chuò cháo
chuò jǐ
chuò fèng
chuò bù
chuò yè
chuò xué
chuò tú
chuò jīn
chuò nà
chuò shuǐ
chuò qì
chuò zhàn
chuò hàn
chuò rán
chuò ài
chuò chuò
chuò chōng
chuò bǔ
chuò jiǎn
chuò cái
chuò liú
chuò shǒu
chuò jīn
chuò yǎn
chuò bǐ
chuò fáng
chuò wèi
chuò xiū
chuò zhǐ
chuò zhí
chuò cè
chuò gōng
chuò liú
chuò hé
chuò shí
chuò juàn
chuò jià
fèi cháo
qǔ cháo
liù cháo
lóng cháo
luàn cháo
mò cháo
shàn cháo
shēng cháo
sì cháo
dà cháo
jìn cháo
gōng cháo
qī cháo
lèi cháo
yù cháo
yuè cháo
lín cháo
běn cháo
wǔ cháo
huàn cháo
xùn cháo
chuò cháo
chóng zhāo
zhāng cháo
zǎo cháo
chōng cháo
bān cháo
èr cháo
lì cháo
dàn cháo
zhōng cháo
hūn cháo
qīng cháo
jì cháo
xiǎn cháo
guó cháo
zào cháo
dāng cháo
kuī cháo
jìn cháo
wǎng cháo
wài cháo
rì cháo
xiǎo cháo
jīn zhāo
nán cháo
huā zhāo
shèng cháo
wáng cháo
hóng cháo
shì cháo
zuò cháo
bà cháo
jiè cháo
hái cháo
sòng cháo
zài cháo
shòu cháo
bà cháo
gōng cháo
xiān cháo
xiāng cháo
zhì cháo
jùn cháo
hé cháo
yuán cháo
huì cháo
shì cháo
sù cháo
màn cháo
zhuān cháo
lián cháo
shèng cháo
zhá cháo
xiá cháo
chū cháo
běi cháo
shēng cháo
zhàng cháo
fǔ cháo
chūn cháo
lì cháo
chāng cháo
páng cháo
yàn cháo
móu cháo
wěi cháo
miào cháo
hòu cháo
xián cháo
zhèng cháo
chèn cháo
zhōng zhāo
cháng cháo
yī zhāo
qián cháo
tóng cháo
cān cháo
sī cháo
shè cháo
jié zhāo
jīng cháo
chén cháo
qīng cháo
tiān cháo
huáng cháo
xuě cháo
qū cháo
bǐng cháo
miàn cháo
yáng cháo
qì cháo
mén cháo
xíng cháo
fàng cháo
shí cháo
tuì cháo
bá cháo
rù cháo
sān zhāo
má cháo
fū cháo
lào cháo
xī cháo
liǎng cháo
wǎn cháo
dōng cháo
lái zhāo
fān cháo
cí cháo
qíng cháo
dēng cháo
lì cháo
pìn cháo
zuó cháo
rùn cháo
shì cháo
⒈ 停止朝议。
引《礼记·曲礼下》:“輟朝而顾,不有异事,必有异虑,故輟朝而顾,君子谓之固。”
郑玄注:“心不正,志不在君。輟,犹止也。”
孔颖达疏:“臣於朝矜庄儼恪,视不流目。若忽止朝而迴顾,此若非见异事,则心有异虑也,此由不先习也。”
⒉ 皇帝停止临朝听政。
引《旧唐书·文宗纪论》:“故事,天子隻日视事,帝谓宰辅曰:‘朕欲与卿等每日相见,其輟朝、放朝,用双日可也。’”
《东周列国志》第一回:“﹝宣王﹞遂得一恍惚之疾,语言无次,事多遗忘,每每輟朝。”
辍chuò(动)终止;停止:日夜不~。
朝读音:zhāo,cháo[ cháo ]1. 向着,对着:朝向。朝前。朝阳。坐北朝南。
2. 封建时代臣见君;亦指宗教徒的参拜:朝见。朝拜。朝圣。朝香。朝仪。
3. 封建时代帝王接见官吏,发号施令的地方,与“野”相对:朝廷。上朝。退朝。朝野。朝政。朝臣。朝议。朝房。
4. 称一姓帝王世代相继的统治时代;亦称某一个皇帝统治的时期:朝代。唐朝。
5. 〔朝鲜族〕a.中国少数民族之一,主要分布于吉林、黑龙江和辽宁等省;b.朝鲜和韩国的民族。
6. 姓。