cí zhá
cí xiàng
cí jù
cí sù
cí yì
cí kē
cí xíng
cí yì
cí shǔ
cí qióng
cí biàn
cí xiàng
cí tú
cí ér
cí zhì
cí yè
cí zhuàng
cí rén
cí tóu
cí xiàng
cí tǔ
cí gǔ
cí yuē
cí huá
cí zōng
cí lín
cí pǐn
cí tán
cí shǐ
cí bó
cí cǎi
cí hàn
cí jìn
cí yuán
cí zhuì
cí liú
cí è
cí xù
cí xīn
cí shè
cí juàn
cí mù
cí àn
cí tíng
cí guǎn
cí zhǐ
cí pài
cí tǒng
cí cái
cí tǒng
cí mào
cí kè
cí tí
cí zhí
cí tiáo
cí chǎng
cí huì
cí jiān
cí jìng
cí yì
cí xiān
cí yòu
cí biàn
cí zhǐ
cí yīn
cí kù
cí pǔ
cí chén
cí huáng
cí cáo
cí gēn
cí bō
cí qióng
cí zuò
cí yǐn
cí mén
cí yǔ
cí yú
cí zhàng
cí tǐ
cí shì
cí bǐ
cí diào
cí guāi
cí pǐ
cí yán
cí zhǔ
cí qì
cí mó
cí cán
cí huà
cí mìng
cí wén
cí xióng
cí zhì
cí yuán
cí yǎ
cí guān
cí sù
cí fèi
cí méng
cí sè
cí yì
cí bǐng
cí wèi
cí míng
cí yè
cí jiā
cí yīng
cí fǎ
cí yuàn
cí jiān
cí yùn
cí wéi
cí jié
cí xué
cí yù
cí lèi
cí zǔ
cí shì
cí lǜ
cí sòng
cí fēng
cí xìng
cí zhāng
cí fēng
cí dié
cí yuán
cí fàn
cí pái
cí zú
cí fǔ
cí fù
cí gé
cí xùn
cí yuán
cí zōng
cí shuō
cí jì
cí qiāng
cí shǒu
cí chàn
cí wěi
cí yǎn
cí hǎi
cí diǎn
cí shǒu
cí lìng
cí cǎi
cí jí
cí yǒu
cí fēng
cí qǔ
cí lǐ
cí jià
cí zǎo
cí chuán
cí zhǐ
cí jiàng
shēng yīng
xiāng yīng
jùn yīng
rén yīng
luò yīng
shān yīng
sù yīng
qiào yīng
ā yīng
jiǔ yīng
dàn yīng
shuāng yīng
huā yīng
fǎng yīng
chǔ yīng
zǐ yīng
lí yīng
zhòng yīng
yuān yīng
mín yīng
cí yīng
qióng yīng
luò yīng
jùn yīng
piāo yīng
fēi yīng
ěr yīng
fū yīng
xióng yīng
jīng yīng
cán yīng
qún yīng
hán yīng
máo yīng
méi yīng
huáng yīng
hóng yīng
qiū yīng
dān yīng
nǚ yīng
liù yīng
xié yīng
ruò yīng
jīng yīng
xián yīng
chūn yīng
miào yīng
shùn yīng
mài yīng
jiàng yīng
wén yīng
fēi yīng
hào yīng
hán yīng
shí yīng
qí yīng
shì yīng
háo yīng
zǐ yīng
lǜ yīng
cān yīng
qiū yīng
guī yīng
tiān yīng
bì yīng
hóng yīng
zhòng yīng
qián yīng
yú yīng
yún yīng
yán yīng
xiù yīng
téng yīng
sì yīng
cái yīng
dài yīng
cāng yīng
é yīng
jīng yīng
xiá yīng
lán yīng
wǎn yīng
jīng yīng
liú yīng
fā yīng
⒈ 文坛英才。
引清吴长元《宸垣识馀》:“施愚山在刑曹,暇则与同舍郎及词英数公相倡和,为古文歌诗,称‘燕臺七子’。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
英读音:yīng英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。