fēi sōng
ěr sōng
péng sōng
qīng sōng
gǔ sōng
ò sōng
jīn sōng
fā sōng
xī sōng
zhū sōng
lóng sōng
péng sōng
qiáo sōng
méng sōng
kē sōng
yān sōng
yú sōng
shū sōng
kuān sōng
sǎo sōng
chì sōng
jiàn sōng
fàng sōng
shǒu sōng
gān song
mēng sōng
kū sōng
yǎn sōng
xìng sōng
tóng sōng
mèng sōng
pán sōng
shān sōng
qiáo sōng
péng sōng
ròu sōng
sū sōng
qīng sōng
wǎ sōng
zhī sōng
hán sōng
guā sōng
féi sōng
zhēn sōng
yún sōng
kū sōng
kē sōng
lóu sōng
shuǐ sōng
bā sōng
lóng sōng
zhǎng sōng
qiáo sōng
⒈ 同“蘢葱”。花木繁茂貌。
引宋胡仔《苕溪渔隐丛话前集·山谷上》:“《高斋诗话》云:唐人题唐昌观《玉蘂花》诗云:‘一树瓏鬆玉刻成,飘廊点地色轻轻。女冠夜觅香来处,唯见堦前碎月明。’”
金高士谈《梨花》诗:“烂熳雪有香,瓏鬆玉仍刻。”
清黄宗羲《过云木冰记》:“瓏鬆插於幽篁,缨络缠於萝闕。”
清陈维崧《水龙吟·白莲》词:“水明楼下相看,凉荷一色瓏鬆地。”
⒉ 凉爽貌。
引清龚自珍《能令公少年行》:“秋肌出釧凉瓏鬆,梦不堕少年烦恼丛。”
珑lóng见下。
松读音:sōng松sōng(1)(名)松科植物总称:~科植物。(2)(形)松散:~~垮垮。(3)(动)使……松:~~腰带|~~琴弓。(4)(形)经济宽裕:大手大脚;手~得很。(5)(动)解开;放开:~手|~绑。(6)(名)用鱼虾瘦肉等做成的绒状或碎沫状的食品:肉~|鱼~。(7)姓。