cú yán
cú shǔ
cú diān
cú sàng
cú qiān
cú zhān
cú fēng
cú bèi
cú liǎng
cú shì
cú huī
cú luò
cú zī
cú líng
cú lái
cú hún
cú méi
cú lái
cú shī
cú mò
cú yīn
cú xiè
cú zhēng
cú huī
cú shēng
cú nián
cú yīn
cú suì
cú chuān
rè shǔ
méi shǔ
kù shǔ
yù shǔ
qū shǔ
liè shǔ
dà shǔ
wēn shǔ
bào shǔ
shòu shǔ
fú shǔ
fán shǔ
hán shǔ
jiāo shǔ
jiāo shǔ
dàn shǔ
gēng shǔ
hè shǔ
fáng shǔ
shì shǔ
jiǔ shǔ
chēng shǔ
chǔ shǔ
shèng shǔ
huàn shǔ
qiǎn shǔ
chù shǔ
lán shǔ
qù shǔ
zhēng shǔ
wǔ shǔ
cán shǔ
jù shǔ
nài shǔ
yē shǔ
jiě shǔ
yáng shǔ
tóng shǔ
chì shǔ
dùn shǔ
yú shǔ
pì shǔ
shí shǔ
cú shǔ
fú shǔ
shú shǔ
pào shǔ
yán shǔ
rù shǔ
nì shǔ
zhòng shǔ
pàn shǔ
fàn shǔ
nüè shǔ
dú shǔ
xiè shǔ
shāng shǔ
bì shǔ
⒈ 后因以称盛暑。
引《诗·小雅·四月》:“四月维夏,六月徂暑。”
郑玄笺:“徂,犹始也,四月立夏矣,而六月乃始盛暑。”
晋夏侯湛《大暑赋》:“乃三伏相仍,徂暑肜肜。上无纤云,下无微风。扶桑赩其增燌,天气曄其南升。”
唐卢照邻《七夕泛舟》诗之一:“河葭肃徂暑,江树起初凉。”
宋苏轼《和连雨独饮》诗之二:“清风洗徂暑,连雨催丰年。”
郑泽《答钝根》诗之二:“余家金华麓,徂暑悲分影。炎嚣信两忘,但惜长途梗。”
⒉ 指季夏。
引《初学记》卷三引南朝梁元帝《纂要》:“季夏亦曰徂暑。”
徐坚注:“徂,往也,言暑始往也。”
⒊ 谓暑热消逝。
引唐孙逖《立秋日题安昌寺北山亭》诗:“徂暑迎秋薄,凉风是日飘。果林餘苦李,萍水覆甘蕉。”
语出《诗经.小雅.四月》:「四月维夏,六月徂暑。」指盛暑。