兵曹


兵曹的组词


兵冲

bīng chōng

兵锋

bīng fēng

兵毁

bīng huǐ

兵子

bīng zǐ

兵丁

bīng dīng

兵战

bīng zhàn

兵变

bīng biàn

兵矢

bīng shǐ

兵尉

bīng wèi

兵厨

bīng chú

兵队

bīng duì

兵刀

bīng dāo

兵诛

bīng zhū

兵筹

bīng chóu

兵兰

bīng lán

兵法

bīng fǎ

兵棱

bīng léng

兵烬

bīng jìn

兵经

bīng jīng

兵勇

bīng yǒng

兵人

bīng rén

兵杖

bīng zhàng

兵形

bīng xíng

兵员

bīng yuán

兵饷

bīng xiǎng

兵额

bīng é

兵威

bīng wēi

兵众

bīng zhòng

兵器

bīng qì

兵尘

bīng chén

兵马

bīng mǎ

兵号

bīng hào

兵气

bīng qì

兵棋

bīng qí

兵争

bīng zhēng

兵旅

bīng lǚ

兵灾

bīng zāi

兵力

bīng lì

兵守

bīng shǒu

兵权

bīng quán

兵粮

bīng liáng

兵阵

bīng zhèn

兵符

bīng fú

兵隶

bīng lì

兵轮

bīng lún

兵祸

bīng huò

兵严

bīng yán

兵荒

bīng huāng

兵簿

bīng bù

兵车

bīng chē

兵燧

bīng suì

兵凶

bīng xiōng

兵秩

bīng zhì

兵种

bīng zhǒng

兵镇

bīng zhèn

兵势

bīng shì

兵体

bīng tǐ

兵者

bīng zhě

兵戈

bīng gē

兵阑

bīng lán

兵费

bīng fèi

兵栏

bīng lán

兵府

bīng fǔ

兵机

bīng jī

兵房

bīng fáng

兵祭

bīng jì

兵哗

bīng huá

兵旗

bīng qí

兵火

bīng huǒ

兵端

bīng duān

兵籍

bīng jí

兵械

bīng xiè

兵首

bīng shǒu

兵舰

bīng jiàn

兵解

bīng jiě

兵交

bīng jiāo

兵爪

bīng zhǎo

兵堠

bīng hòu

兵间

bīng jiān

兵家

bīng jiā

兵役

bīng yì

兵运

bīng yùn

兵民

bīng mín

兵工

bīng gōng

兵牌

bīng pái

兵暴

bīng bào

兵长

bīng zhǎng

兵丧

bīng sàng

兵快

bīng kuài

兵木

bīng mù

兵卫

bīng wèi

兵差

bīng chāi

兵术

bīng shù

兵将

bīng jiàng

兵舍

bīng shè

兵政

bīng zhèng

兵舞

bīng wǔ

兵具

bīng jù

兵寇

bīng kòu

兵梢

bīng shāo

兵燹

bīng xiǎn

兵团

bīng tuán

兵意

bīng yì

兵帅

bīng shuài

兵伍

bīng wǔ

兵防

bīng fáng

兵制

bīng zhì

兵匪

bīng fěi

兵储

bīng chǔ

兵屯

bīng tún

兵仗

bīng zhàng

兵源

bīng yuán

兵钤

bīng qián

兵厮

bīng sī

兵库

bīng kù

兵务

bīng wù

兵谏

bīng jiàn

兵陈

bīng chén

兵噪

bīng zào

兵事

bīng shì

兵痞

bīng pǐ

兵刃

bīng rèn

兵衅

bīng xìn

兵资

bīng zī

兵忌

bīng jì

兵弁

bīng biàn

兵谋

bīng móu

兵道

bīng dào

兵士

bīng shì

兵卒

bīng zú

兵级

bīng jí

兵厄

bīng è

兵警

bīng jǐng

兵乱

bīng luàn

兵主

bīng zhǔ

兵戎

bīng róng

兵曹

bīng cáo

兵匠

bīng jiàng

兵略

bīng lüè

兵革

bīng gé

兵官

bīng guān

兵劫

bīng jié

兵目

bīng mù

兵难

bīng nán

兵部

bīng bù

兵利

bīng lì

兵埶

bīng yì

兵律

bīng lǜ

兵柄

bīng bǐng

兵站

bīng zhàn

兵戟

bīng jǐ

兵头

bīng tóu

兵船

bīng chuán

兵质

bīng zhì

兵甲

bīng jiǎ

兵弩

bīng nǔ

兵要

bīng yào

兵象

bīng xiàng

兵盟

bīng méng

兵死

bīng sǐ

兵输

bīng shū

兵营

bīng yíng

兵师

bīng shī

兵场

bīng chǎng

兵操

bīng cāo

兵饥

bīng jī

兵纪

bīng jì

兵书

bīng shū


纲曹

gāng cáo

遨曹

áo cáo

记曹

jì cáo

枢曹

shū cáo

二曹

èr cáo

道曹

dào cáo

倒曹

dǎo cáo

京曹

jīng cáo

部曹

bù cáo

等曹

děng cáo

掾曹

yuàn cáo

五曹

wǔ cáo

列曹

liè cáo

虞曹

yú cáo

阴曹

yīn cáo

尔曹

ěr cáo

我曹

wǒ cáo

侍曹

shì cáo

火曹

huǒ cáo

班曹

bān cáo

北曹

běi cáo

户曹

hù cáo

豪曹

háo cáo

狱曹

yù cáo

春曹

chūn cáo

词曹

cí cáo

郎曹

láng cáo

马曹

mǎ cáo

仪曹

yí cáo

后曹

hòu cáo

寺曹

sì cáo

孙曹

sūn cáo

秋曹

qiū cáo

骑曹

qí cáo

闲曹

xián cáo

西曹

xī cáo

府曹

fǔ cáo

賿曹

liáo cáo

冬曹

dōng cáo

冷曹

lěng cáo

属曹

shǔ cáo

水曹

shuǐ cáo

刑曹

xíng cáo

剧曹

jù cáo

吾曹

wú cáo

朋曹

péng cáo

宫曹

gōng cáo

僧曹

sēng cáo

田曹

tián cáo

军曹

jūn cáo

心曹

xīn cáo

敖曹

áo cáo

通曹

tōng cáo

首曹

shǒu cáo

联曹

lián cáo

宪曹

xiàn cáo

祠曹

cí cáo

毫曹

háo cáo

计曹

jì cáo

袁曹

yuán cáo

官曹

guān cáo

驾曹

jià cáo

人曹

rén cáo

六曹

liù cáo

谏曹

jiàn cáo

儿曹

ér cáo

清曹

qīng cáo

冥曹

míng cáo

卿曹

qīng cáo

庾曹

yǔ cáo

公曹

gōng cáo

辞曹

cí cáo

吏曹

lì cáo

凡曹

fán cáo

分曹

fēn cáo

南曹

nán cáo

璈曹

áo cáo

民曹

mín cáo

两曹

liǎng cáo

法曹

fǎ cáo

汝曹

rǔ cáo

诸曹

zhū cáo

纠曹

jiū cáo

连曹

lián cáo

天曹

tiān cáo

贼曹

zéi cáo

学曹

xué cáo

伊曹

yī cáo

散曹

sàn cáo

版曹

bǎn cáo

萧曹

xiāo cáo

文曹

wén cáo

议曹

yì cáo

三曹

sān cáo

起曹

qǐ cáo

当曹

dāng cáo

功曹

gōng cáo

嗷曹

áo cáo

留曹

liú cáo

符曹

fú cáo

乌曹

wū cáo

胡曹

hú cáo

客曹

kè cáo

仙曹

xiān cáo

商曹

shāng cáo

牧曹

mù cáo

铨曹

quán cáo

兵曹

bīng cáo

铠曹

kǎi cáo

上一组词:三案
下一组词:三辰

更多兵的组词

兵曹的意思


词语解释:

1.古代管兵事等的官员。汉代为公府、司隶的属官。唐hAo86.代为府、州设立的“六曹”(或“六司”)之一,在府称“兵曹参军”,在州称“司兵参军”。后世或沿用此称。
2.古代军中掌管作战部署的机构。
3.指兵部。

引证解释:

⒈ 古代管兵事等的官员。 汉代为公府、司隶的属官。 唐代为府、州设立的“六曹”(或“六司”)之一,在府称“兵曹参军”,在州称“司兵参军”。后世或沿用此称。

引唐韩愈《赠张童子序》:“又二年,益通二经,有司復上其事,繇是拜卫兵曹之命。”
宋高承《事物纪原·抚字长民·兵曹》:“汉公府掾史有兵曹,主兵事。司隶属官有兵曹从事史,郡国为使。 北齐同诸曹为参军。今又独置於开封府也。”

⒉ 古代军中掌管作战部署的机构。

引三国魏曹操《步战令》:“诸部曲者,各自安部陈兵疏数,兵曹举白。”

⒊ 指兵部。

引清孔尚任《桃花扇·抚兵》:“俺待要飞檄金陵,告兵曹转达车驾,许咱们迁镇移家。”

网络解释:

兵曹

古代管兵事等的官员。汉代为公府﹑司隶的属官。唐代为府﹑州设立的"六曹"(或"六司")之一﹐在府称"兵曹参军"﹐在州称"司兵参军"。后世或沿用此称。
更多曹的组词

兵曹详细解释


读音:bīng

兵bīng(1)(名)兵器:短~相接|秣马厉~。(2)(名)军人;军队:工农~|~种|骑~。(3)(名)军队中的最基层成员。(4)(名)关于军事或战争:~法|纸上谈~。

读音:cáo

曹cáo(1)(名)〈书〉辈:吾~|尔~。(2)(名)古代分科办事的官署。(3)(名)周朝国名;在今山东西部。(4)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025