gǔn zhí
gǔn xiù
gǔn shī
gǔn dié
gǔn yuè
gǔn xì
gǔn dāo
gǔn zǎo
gǔn páo
gǔn rán
gǔn cháng
gǔn miǎn
gǔn zhāng
gǔn mìng
gǔn fǔ
gǔn xiù
gǔn gǔn
gǔn yī
gǔn fú
gǔn dié
gǔn liǎn
gǔn qiú
gǔn fǔ
gǔn sī
gǔn biàn
gǔn lóng
gǔn quē
gǔn huá
biān zhí
lì zhí
gòng zhí
gōng zhí
cái zhí
bèi zhí
liáo zhí
juān zhí
liú zhí
gòng zhí
jìng zhí
jì zhí
fù zhí
guà zhí
gòng zhí
làn zhí
suǒ zhí
jiān zhí
bān zhí
fù zhí
xiè zhí
jiàn zhí
guó zhí
jìn zhí
jiào zhí
gù zhí
shī zhí
dú zhí
diào zhí
zú zhí
jiàn zhí
shí zhí
chǐ zhí
sī zhí
dài zhí
sǎn zhí
qīn zhí
fěng zhí
shì zhí
zhèng zhí
jìn zhí
míng zhí
juān zhí
sī zhí
tiáo zhí
huàn zhí
zhēng zhí
zhuān zhí
rǒng zhí
duó zhí
chuò zhí
chèn zhí
qiān zhí
kuàng zhí
cí zhí
mò zhí
fù zhí
xiàn zhí
wén zhí
jǔ zhí
quàn zhí
fēi zhí
shù zhí
lǐng zhí
dào zhí
shǒu zhí
bǎn zhí
jiē zhí
zài zhí
fù zhí
xuē zhí
miù zhí
sāi zhí
jǐn zhí
bà zhí
xiàng zhí
cí zhí
nà zhí
dāng zhí
yíng zhí
chè zhí
wǔ zhí
kè zhí
tiān zhí
bēi zhí
dǐng zhí
tuì zhí
guān zhí
tíng zhí
jiè zhí
jiě zhí
jiǎ zhí
jù zhí
bǐng zhí
fù zhí
shì zhí
guāi zhí
mí zhí
xiào zhí
huī zhí
chí zhí
fú zhí
shèn zhí
tiē zhí
shī zhí
gōng zhí
biǎn zhí
qì zhí
kǔn zhí
shùn zhí
jiù zhí
jū zhí
qiǎn zhí
chūn zhí
lí zhí
làng zhí
jiù zhí
diǎn zhí
huá zhí
guǎn zhí
guì zhí
jìn zhí
lín zhí
lián zhí
bǎn zhí
tiǎn zhí
xí zhí
jiàng zhí
rèn zhí
de zhí
běn zhí
bù zhí
luò zhí
lì zhí
fēn zhí
fèng zhí
qín zhí
lǐ zhí
gé zhí
lì zhí
chū zhí
jīng zhí
lǐ zhí
xùn zhí
lǜ zhí
nǚ zhí
fǔ zhí
cháng zhí
jiǔ zhí
quán zhí
èr zhí
fù zhí
shòu zhí
tóng zhí
liù zhí
hé zhí
kān zhí
chèn zhí
yuán zhí
xū zhí
qū zhí
shǐ zhí
bǎi zhí
mù zhí
qù zhí
shén zhí
fèng zhí
fèi zhí
shù zhí
bīn zhí
gǔn zhí
chéng zhí
jūn zhí
dì zhí
⒈ 古代指帝王的职事。亦借指帝王。参阅杨树达《积微居小学述林·诗衮职有阙解》。
引《诗·大雅·烝民》:“衮职有闕,维仲山甫补之。”
郑玄笺:“衮职者,不敢斥王之言也。王之职有闕輙能补之者, 仲山甫也。”
孔颖达疏:“衮职,实王职也。”
汉桓宽《盐铁论·险固》:“故仲山甫补衮职之闕, 蒙公筑长城之固,所以备寇难而折衝万里之外也。”
《三国志·魏志·管宁传》:“衮职有闕,羣下属望。”
明梁辰鱼《浣纱记·谋吴》:“极目烽烟烂不收,衮职惭何补。”
周咏《感怀》诗之六:“缺来衮职谁缝补,话到娥眉有諑謡。”
一说,指衮衣。 清俞樾《群经平议·毛诗四》“衮职有闕”:“《笺》以‘衮职’连文,恐非经意也。职乃语词,当读为识……识亦犹适也。‘衮识有闕’者,衮适有闕也。盖诗人本借衮以寓王,闕乃衮衣之闕,而非服衮衣者之职事,若以衮职连文,则诗人之语妙全失矣。”
⒉ 古代指三公的职位。亦借指三公。
引汉蔡邕《陈太丘碑文》:“弘农杨公,东海陈公,每在衮职,群僚贺之。”
《三国志·魏志·崔林传》:“﹝崔林﹞诚台辅之妙器,衮职之良才也。”
唐明皇《集贤书院成送张说上集贤学士赐宴得珍字》诗:“集贤招衮职,论道命台臣。”
君主的职位。因天子服衮衣,故以衮职比喻天子。
衮gǔn(名)古代君王的礼服。
职读音:zhí职zhí(1)本义:(动)记。(2)(名)职位:~别|~称|~分|~官|~衔|~志|~责。(3)(代)旧时公文用语;下属对上司的自称:~等奉命。(4)(动)掌管:~掌。(5)(连)〈书〉由于:~是之故|~此而已。