shēn gū
shēn lín
shēn cháng
shēn hún
shēn chè
shēn gōng
shēn chún
shēn shào
shēn qiè
shēn zhōng
shēn xiǎn
shēn fú
shēn kǎo
shēn ào
shēn dào
shēn lǜ
shēn gōng
shēn miǎo
shēn xī
shēn kēng
shēn jùn
shēn gù
shēn jiān
shēn jiū
shēn báo
shēn shēn
shēn cǎi
shēn jiàn
shēn tán
shēn tòu
shēn rén
shēn shěn
shēn niàn
shēn wǎn
shēn yǎo
shēn dùn
shēn hè
shēn jū
shēn mǎng
shēn qiào
shēn wéi
shēn zé
shēn tān
shēn wěn
shēn guài
shēn jìn
shēn jǐng
shēn cuàn
shēn mào
shēn jiě
shēn xī
shēn mì
shēn shuō
shēn yuè
shēn bì
shēn méng
shēn tōng
shēn gōng
shēn jù
shēn shàn
shēn gǒng
shēn zhòng
shēn hòu
shēn huì
shēn gǔ
shēn xiù
shēn mì
shēn kè
shēn pō
shēn ān
shēn yǒng
shēn lùn
shēn suì
shēn yán
shēn zhú
shēn qiǎn
shēn cóng
shēn dǐ
shēn bì
shēn chí
shēn hǎi
shēn wā
shēn mèi
shēn dà
shēn xiāo
shēn hé
shēn cuì
shēn jiāo
shēn guǎng
shēn yóu
shēn yōu
shēn zhì
shēn liàng
shēn mài
shēn jiān
shēn yōu
shēn kōng
shēn ēn
shēn lì
shēn wēi
shēn chá
shēn zǔ
shēn wàng
shēn juàn
shēn míng
shēn gù
shēn kè
shēn hóng
shēn wěn
shēn yǎo
shēn pì
shēn chūn
shēn zhī
shēn cè
shēn céng
shēn zhì
shēn yì
shēn yī
shēn sī
shēn shí
shēn fēn
shēn móu
shēn rù
shēn yǐn
shēn yù
shēn táng
shēn qiǎn
shēn huà
shēn yǔ
shēn qiū
shēn zhì
shēn xǐng
shēn dōng
shēn zào
shēn róu
shēn chóu
shēn fù
shēn yuān
shēn yì
shēn qíng
shēn hù
shēn pǔ
shēn míng
shēn miào
shēn mò
shēn bó
shēn xiǎn
shēn zhí
shēn kù
shēn gǎn
shēn xiàng
shēn cí
shēn quán
shēn dān
shēn yuǎn
shēn shān
shēn jìng
shēn jiàn
shēn bì
shēn ài
shēn nuò
shēn guǎng
shēn míng
shēn lún
shēn lěi
shēn hóng
shēn yè
shēn qiǎn
shēn jī
shēn liàng
shēn ní
shēn měi
shēn yán
shēn dù
shēn chén
shēn zè
shēn niù
shēn chún
shēn xìn
shēn jiàn
shēn qǔ
shēn jiǒng
shēn chù
shēn bēi
shēn xū
shēn àn
shēn gēng
shēn wén
shēn miǎo
shēn qǔ
shēn hóng
shēn gù
shēn zhàn
shēn guī
shēn gēng
shēn qiàn
shēn mù
shēn gù
⒈ 犹深入。参见“深入”。
引《汉书·李陵传》:“且陵提步卒不满五千,深輮戎马之地,抑数万之师。”
颜师古注:“輮,践也。”
深shēn(1)基本义:(形)从上到下或从外到里的距离大:(形)从上到下或从外到里的距离大(2)(名)深度:河水只有三尺~。(3)(形)深奥:由浅入~。(4)(形)深刻;深入:~谈。(5)(形)(感情)厚;(关系)密切:~情厚谊。(6)(颜色)浓:~红|~绿。(7)距离开始的时间很久:~秋。(8)(副)很;十分:~知|~信。
輮读音:róu1.车轮的外框:“行山者仄~。”
2.古通“揉”,使东西弯曲:“木直中绳,~以为轮,其曲中规。”
3.古通“蹂”,践踏:“乱相~蹈。”