hóng shuǐ
hóng míng
hóng cháo
hóng zú
hóng suàn
hóng sì
hóng lùn
hóng yóu
hóng fú
hóng lǎng
hóng níng
hóng zhuàng
hóng hóng
hóng gōu
hóng bō
hóng zuò
hóng jūn
hóng yì
hóng yì
hóng zǎo
hóng shè
hóng xiū
hóng yá
hóng míng
hóng xù
hóng yuǎn
hóng fàn
hóng ēn
hóng lián
hóng kuàng
hóng lú
hóng yǎ
hóng dà
hóng shēng
hóng yá
hóng mén
hóng lín
hóng yùn
hóng guǐ
hóng shēn
hóng tāo
hóng shā
hóng huà
hóng sī
hóng fá
hóng dé
hóng qú
hóng kē
hóng táo
hóng zhī
hóng tǒng
hóng yīn
hóng mǎng
hóng bǎo
hóng ào
hóng sì
hóng jūn
hóng mó
hóng pì
hóng fān
hóng suàn
hóng hè
hóng yuán
hóng liú
hóng tú
hóng yuán
hóng bì
hóng mài
hóng bǐ
hóng bāng
hóng fēng
hóng yuān
hóng shēng
hóng dòng
hóng quán
hóng lán
hóng lú
hóng méng
hóng huāng
hóng huì
hóng mó
hóng lú
hóng yí
hóng táo
hóng zào
hóng tóng
hóng fù
hóng rùn
hóng zhòu
hóng liè
hóng méng
hóng róng
hóng jiā
hóng mào
hóng yùn
hóng xì
hóng xūn
hóng zāi
hóng shī
hóng zī
hóng xī
hóng suì
hóng hé
hóng xiān
hóng zhàng
hóng yǐn
hóng tuān
hóng zhōng
hóng yù
hóng zé
hóng měi
hóng fàn
hóng jī
hóng dōu
hóng lào
hóng yìn
hóng gàn
hóng lú
hóng yè
hóng fēn
hóng zhǒng
hóng liàng
hóng cāo
hóng zhī
hóng yá
hóng xiū
hóng liàng
hóng rú
hóng zuì
hóng xiàn
hóng hú
hóng wēi
hóng mài
hóng liáo
hóng qiáo
hóng guī
hóng shèng
hóng yīng
hóng chí
hóng biāo
hóng wéi
hóng cén
hóng yáng
⒈ 指天。
引《文选·张华<答何劭>诗之二》:“洪钧陶万类,大块禀羣生。”
李善注:“洪钧,大钧,谓天也;大块,谓地也。言天地陶化万类,而羣化禀受其形也。”
唐郑絪《奉和武相公省中宿斋酬李相公见寄》:“洪钧齐万物,縹帙整羣书。”
清陈梦雷《告都城隍文》:“勅封都城隍正神,既能节阴宣阳佐洪钧於宇宙,必当扶忠褫佞植正气於乾坤。”
⒉ 比喻国家政权。
引唐李德裕《离平泉马上作》诗:“十年紫殿掌洪钧,出入三朝一品身。”
唐黄滔《南海韦尚书启》:“将以鏘履声而朝紫殿,扩心秤而启洪钧。”
宋司马光《和始平公梦中有怀归之念作诗始得两句而寤因足成一章》:“元宰抚洪钧,四海可熏灼。”
造化、自然。
洪hóng(1)(形)大:~水|~钟|~炉|~量。(2)(名)指洪水:防~|蓄~。(3)(Hónɡ)姓。
钧读音:jūn钧jūn(1)古代的重量单位;三十斤是一钧:雷霆万~之势|千~一发。(2)〈书〉敬辞;用于有关对方的事物或行为(对尊长或上级用):~座|~鉴|~启。