dōng qiú
dōng fáng
dōng zhèn
dōng gū
dōng xì
dōng shí
dōng dōng
dōng hōng
dōng zhì
dōng yùn
dōng zhé
dōng xiàn
dōng yè
dōng tiān
dōng lìng
dōng líng
dōng gǔ
dōng cōng
dōng xián
dōng chǔ
dōng zhù
dōng zhān
dōng kuí
dōng niàng
dōng rì
dōng mián
dōng mài
dōng qīng
dōng zǎi
dōng xué
dōng dǐ
dōng ài
dōng hán
dōng yǔ
dōng shì
dōng láo
dōng mǐ
dōng guàn
dōng zhuāng
dōng lóng
dōng shòu
dōng cáo
dōng yǒng
dōng láng
dōng róng
dōng fú
dōng jié
dōng xīn
dōng táo
dōng qīng
dōng gēng
dōng chú
dōng fēng
dōng yuè
dōng yù
dōng fū
dōng jì
dōng zāng
dōng jí
dōng xuān
dōng cài
dōng jià
dōng xùn
dōng huá
dōng cáng
dōng guā
dōng yī
dōng guān
dōng huī
dōng wēn
dōng xùn
dōng huā
dōng jìn
dōng gāng
dōng wēn
xiá zhì
fú zhì
jiāo zhì
hé zhì
suǒ zhì
qì zhì
tóu zhì
chún zhì
dài zhì
dōng zhì
nǎi zhì
mí zhì
wǎng zhì
kè zhì
gào zhì
běi zhì
jī zhì
wěi zhì
rì zhì
dǎi zhì
zhuān zhì
bèi zhì
sì zhì
yī zhì
èr zhì
shì zhì
jīng zhì
bèi zhì
qiǎng zhì
dān zhì
dà zhì
fēng zhì
jìng zhì
bǐ zhì
jiǎn zhì
tiān zhì
yǐ zhì
biāo zhì
kěn zhì
dú zhì
lú zhì
zhōu zhì
jūn zhì
sān zhì
yàn zhì
mí zhì
tà zhì
qǐ zhì
shèn zhì
jiàn zhì
zhǒng zhì
chūn zhì
bèn zhì
dǔ zhì
wú zhì
chén zhì
fēng zhì
jí zhì
lún zhì
zhī zhì
diàn zhì
cháng zhì
bì zhì
kuǎn zhì
fēn zhì
qǔ zhì
jiàn zhì
gān zhì
bù zhì
zhēn zhì
chún zhì
zhōng zhì
lái zhì
qiǎng zhì
chéng zhì
qiē zhì
zhí zhì
bài zhì
qiū zhì
yuǎn zhì
què zhì
kǎi zhì
jí zhì
biàn zhì
piān zhì
jié zhì
jiè zhì
jiā zhì
冬至Dōngzhì
(1) 二十四节气之一,在12月21,22或23hAo86.日,这一天北半球白天最短,夜间最长
英the Winter Solstice⒈ 二十四节气之一,在十二月二十二日前后。这一天太阳经过冬至点,北半球白天最短,夜间最长。
引《逸周书·时训》:“冬至之日蚯蚓结,又五日麋角解,又五日水泉动。”
《吕氏春秋·有始》:“冬至日行远道,周行四极,命曰玄明。”
宋孟元老《东京梦华录·冬至》:“十一月冬至,京师最重此节,虽至贫者,一年之间,积累假借,至此日更易新衣,备办饮食,享祀先祖。官放关扑,庆贺往来,一如年节。”
明王鏊《震泽长语·象纬》:“冬至之日,一阳自地而升。”
二十四节气之一。国历十二月二十一、二十二或二十三日,这天北半球夜最长,昼最短,南半球相反。
冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。
至读音:zhì至zhì(1)(动)到:~今|~此|~死不屈。(2)(动)至于:甚~。(3)(副)极;最:~迟|~毒|~理|~亲|~上|~圣|~孝|~仁。