huá zhū
huá rén
huá mǐn
huá diāo
huá shí
huá yè
huá chē
huá hù
huá zuò
huá huá
huá lǜ
huá dà
huá tào
huá jī
huá ruǎn
huá shú
huá gān
huá tī
huá là
huá cài
huá guǐ
huá róu
huá mín
huá mǎ
huá tuō
huá tái
huá liu
huá lòu
huá jìng
huá zhōu
huá mài
huá bù
huá dào
huá lì
huá zéi
huá shuǎng
huá nì
huá dòng
huá bīng
huá làng
huá luàn
huá yí
huá jiāo
huá nào
huá cā
huá diē
huá yán
huá pō
huá jiǎo
huá mó
huá tā
huá liè
huá dòng
huá jiū
huá xíng
huá jì
huá tuō
huá jù
huá xuě
huá yú
huá chéng
huá tāi
huá mó
huá hé
huá táng
huá lún
huá xiàn
huá nián
huá yì
huá mín
huá zuǐ
huá huò
huá gǎn
huá xí
huá tū
huá hūn
huá gān
huá luò
huá dǎo
huá shéng
huá tóu
huá yí
huá zé
huá tài
huá gōu
huá guǐ
huá chē
huá bǐ
huá lì
huá jīng
huá tà
huá yīn
huá rùn
huá màn
huá guī
huá shuǐ
huá shā
huá jī
huá xiáng
⒈ 犹圆滑。
引清俞正燮《癸巳存稿·卦变》:“古今言《易》者, 郑虞之外,惟朱子耳。今事事尺寸宗朱,而卦变之説乃以滑汏之言攻之,是亦悕矣。”
滑huá(1)(形)光滑;滑溜(基本义):圆~|润~。(2)(动)滑动:~冰|~雪|~行。(3)(形)油滑;狡诈。耍~|~头~脑。(4)姓。
汏读音:tài,dà[ dà ]1. 〈方〉洗;涮。江淮官话、吴语、闽语。