chén wěi
chén rǎng
chén biāo
chén xí
chén sè
chén jī
chén yán
chén yīng
chén zī
chén kè
chén xiāo
chén wán
chén dú
chén lǚ
chén yù
chén jìng
chén tuì
chén chén
chén jié
chén hún
chén fēn
chén diǎn
chén yuán
chén fán
chén hǎi
chén zhì
chén zhuó
chén měi
chén jī
chén ní
chén mái
chén kū
chén yīn
chén lòu
chén huán
chén sú
chén tà
chén wǎng
chén wēi
chén lèi
chén yǔ
chén tīng
chén láo
chén chuáng
chén lóng
chén mí
chén qíng
chén huái
chén yǎng
chén ài
chén gū
chén niàn
chén jiān
chén wù
chén biān
chén diàn
chén dú
chén bǐ
chén lǎn
chén dù
chén yāng
chén bǐ
chén róng
chén shì
chén zèng
chén shì
chén yán
chén huà
chén sù
chén pǐn
chén zhǎng
chén shā
chén zhé
chén méi
chén guǐ
chén gēng
chén mái
chén qū
chén xià
chén zá
chén yì
chén huàn
chén suǒ
chén mào
chén zǐ
chén shā
chén lù
chén zhú
chén yān
chén piāo
chén qiú
chén mò
chén gēn
chén fú
chén qiān
chén nì
chén xīn
chén rǒng
chén gòu
chén chù
chén huì
chén bèn
chén jī
chén fán
chén xiāng
chén yì
chén fèi
chén xiè
chén xiǎng
chén bào
chén pú
chén mèng
chén yì
chén yì
chén fèn
chén sī
chén tú
chén wài
chén xiāo
chén shì
chén huán
chén dòng
chén xiǎng
chén huī
chén xuān
chén jiè
chén bàng
chén hùn
chén wù
chén yùn
chén miàn
chén chuáng
chén bǐ
chén jīn
chén jì
chén kě
chén fǔ
chén fēn
chén fēng
chén tóu
chén mèi
chén xiàng
chén wū
chén jiè
chén qì
chén fán
chén zhàng
chén miǎo
chén míng
chén lù
chén juān
chén méng
chén hūn
chén tǔ
chén ān
chén wù
chén lǜ
chén kè
chén biǎo
chén āi
chén tiǎn
chén shì
chén wàng
chén fēn
lí fēn
bái fēn
cuò fēn
xuán fēn
gòu fēn
yīng fēn
gòu fēn
féng fēn
xiāng fēn
zhěn fēn
pī fēn
hóng fēn
jiǎo fēn
xiāo fēn
jiū fēn
jiāo fēn
fū fēn
dòu fēn
gěng fēn
bīn fēn
xuān fēn
qǐ fēn
jiě fēn
yōu fēn
shì fēn
dùn fēn
fàng fēn
róng fēn
yù fēn
hóng fēn
yún fēn
⒈ 尘土纷飞。亦指纷乱的尘世。
引南朝宋颜延之《夏夜呈从兄散骑车长沙》诗:“炎天方埃鬱,暑晏闋尘纷。”
宋朱熹《寄题咸清精舍清晖堂》诗:“珍重忘言子,高唱絶尘纷。”
⒉ 犹尘虑。
引元刘祁《归潜志》卷十三:“可以起壮志,可以醒醉魂,可以洗尘纷,可以平宿愤。”
尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。
纷读音:fēn纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。