yǎng wàng
yǎng zhàng
yǎng chén
yǎng yào
yǎng jiǎo
yǎng zhǐ
yǎng zhèn
yǎng shān
yǎng xī
yǎng mù
yǎng bān
yǎng dá
yǎng pān
yǎng shè
yǎng píng
yǎng gāo
yǎng zuān
yǎng tǐ
yǎng wū
yǎng chǐ
yǎng gào
yǎng jǐ
yǎng fǔ
yǎng shǒu
yǎng tiān
yǎng shí
yǎng dài
yǎng mò
yǎng guāng
yǎng shēn
yǎng wò
yǎng jiè
yǎng wǎ
yǎng bǔ
yǎng dú
yǎng yǒng
yǎng jiè
yǎng hé
yǎng sī
yǎng chéng
yǎng miàn
yǎng yǎng
yǎng liú
yǎng liǎn
yǎng zhì
yǎng zhàng
yǎng chéng
yǎng fǔ
yǎng qǐ
yǎng lài
yǎng shì
yǎng zàn
yǎng zhān
yǎng gǒng
⒈ 后以“仰钻”指仰慕钻研前贤的学问。
引《论语·子罕》:“颜渊喟然叹曰:‘仰之弥高,钻之弥坚。’”
唐张说《齐卢思道碑》:“思若泉涌,文若春华,精微入虚无,变化合飞动。斯固非学徒竭才仰钻之所逮也。”
1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。
钻读音:zuān,zuàn[ zuān ]1. 用锥状的物体在另一物体上转动穿孔:钻孔。钻木取火。钻探。
2. 进入:钻心。钻营。