fù jiù
fù shǎng
fù shì
fù bèi
fù dào
fù zǔ
fù dǎng
fù mǎ
fù fú
fù zǐ
fù shī
fù rèn
fù qin
fù zú
fù tiān
fù lǎo
fù mí
fù yīn
fù mǔ
fù xiōng
fù jiān
fù yè
fù xì
fù guó
fù zhí
fù qīn
fù wáng
fù quán
fù běn
fù zōng
fù xī
fù yōu
cháo zōng
zhēn zōng
yōu zōng
fǎn zōng
shì zōng
yīn zōng
gōng zōng
cháng zōng
shí zōng
nán zōng
zhèng zōng
cí zōng
lián zōng
dài zōng
shè zōng
fù zōng
liù zōng
wú zōng
duó zōng
yī zōng
léi zōng
mí zōng
lòu zōng
guī zōng
wài zōng
dì zōng
juàn zōng
cí zōng
qiáng zōng
quán zōng
kuàng zōng
huá zōng
yú zōng
quán zōng
bǎi zōng
yīn zōng
ruǎn zōng
gāo zōng
pín zōng
huǐ zōng
jiǔ zōng
hé zōng
tài zōng
yì zōng
lóng zōng
jiào zōng
hái zōng
wén zōng
fù zōng
tái zōng
páng zōng
huáng zōng
mì zōng
lǜ zōng
chán zōng
yí zōng
dān zōng
guì zōng
dù zōng
kōng zōng
háo zōng
zǔ zong
dài zōng
gǔ zōng
yǒu zōng
xīn zōng
shì zōng
xié zōng
dà zōng
kāi zōng
rú zōng
tóng zōng
mìng zōng
jiǎng zōng
hé zōng
běn zōng
shān zōng
běi zōng
xué zōng
jì zōng
yí zōng
kě zōng
jiàn zōng
èr zōng
máo zōng
bā zōng
⒈ 父亲的继承人。指嫡长子。因与亲兄弟为宗,故云。
引汉班固《白虎通·宗族》:“宗,其为父后者,为父宗。”
1. 爸爸,母亲的丈夫:父母。父辈。父子。父兄。
2. 对男性长辈的称呼:父老(一国或一乡的长者,亦指古代乡里中管理公共事物的人)。伯父。舅父。
宗读音:zōng宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。