hóng yào
zuǐ yào
miù yào
huǒ yào
fēng yào
mián yào
jiān yào
yīn yào
shí yào
guǒ yào
jīn yào
zhà yào
shàng yào
yǎng yào
dǎo yào
è yào
chǔ yào
hé yào
jù yào
hú yào
yǎn yào
huā yào
bái yào
dàn yào
gū yào
tǔ yào
gāo yao
huàn yào
dòu yào
tāng yào
miàn yào
shāng yào
dǎo yào
wù yào
jùn yào
dú yào
cū yào
fú yào
mò yào
mián yào
sàn yào
zhuā yào
tù yào
fù yào
liàn yào
pèi yào
jiě yào
cuò yào
shén yào
yīn yào
cǎo yào
pǔ yào
liàn yào
nán yào
hàn yào
mí yào
huáng yào
diǎn yào
měng yào
mì yào
shāo yào
xīn yào
shān yào
mèi yào
líng yào
miào yào
qí yào
chūn yào
zǐ yào
nào yào
dìng yào
là yào
huàn yào
nóng yào
kuáng yào
mèi yào
shì yào
wán yào
dǎ yào
láo yào
hòu yào
bù yào
sháo yào
yòng yào
dān yào
xiè yào
shēng yào
qǐng yào
bèi yào
kàng yào
fāng yào
xià yào
hú yào
huò yào
jiàng yào
è yào
hàn yào
mò yào
xiāng yào
màn yào
chǐ yào
chá yào
sháo yào
fā yào
piān yào
mián yào
méng yào
bǎi yào
zhōng yào
ěr yào
shǔ yào
chǎi yào
shǐ yào
zào yào
zèng yào
lán yào
sī yào
rè yào
xiè yào
guǐ yào
què yào
jiù yào
yán yào
liáng yào
cū yào
cuò yào
biān yào
hàn yào
zhī yào
bǔ yào
liáng yào
jié yào
dǐng yào
shèng yào
cháng yào
qiè yào
cǎi yào
⒈ 即芍药。古人离别常用以相赠。
引《诗·郑风·溱洧》:“维士与女,伊其相謔,赠之以勺药。”
毛传:“勺药,香草。”
陆德明释文:“芍药,香草也。 《韩诗》云:‘离草也。’”
⒉ 五味调料的合剂。勺,一本作“芍”。
引《汉书·司马相如传上》:“勺药之和具而后御之。”
颜师古注:“勺药,香草名。其根主和五藏,又辟毒气,故合之於兰桂以助诸食,因呼五味之和为勺药耳。”
《文选·枚乘<七发>》:“於是使伊尹煎熬, 易牙调和,熊蹯之臑,勺药之酱……此亦天下之至美也。”
李善注引韦昭《上林赋》注:“勺药和齐咸酸美味也。”
唐韩愈李正封《晚秋郾城夜会联句》:“两厢铺氍毹,五鼎调勺药。”
⒊ 调味;调和。
引汉王充《论衡·谴告》:“酿酒於罌,烹肉於鼎,皆欲气味调得也。时或咸苦酸淡不应口者,犹人勺药失其和也。”
唐萧邺《岭南节度使韦公神道碑》:“拜京兆尹。京师称难治者……公能勺药其间,妥然无一事。”
勺sháo(1)(名)(~子、~儿)舀东西的用具;略作半球形;有柄:马~|铁~。(2)(名)容量单位。十撮等于一勺。十勺等于一合(ɡě)。
药读音:yào药yào(1)(名)治病、治病虫害的物品。(2)(名)某些有化学作用的物质:火~|炸~。(3)(动)〈书〉用药治疗:不可救~。(4)(动)用药毒死:~老鼠|~虫子。(5)姓。