武场


武场的组词


武校

wǔ xiào

武敏

wǔ mǐn

武伤

wǔ shāng

武圣

wǔ shèng

武克

wǔ kè

武装

wǔ zhuāng

武具

wǔ jù

武事

wǔ shì

武议

wǔ yì

武健

wǔ jiàn

武守

wǔ shǒu

武阶

wǔ jiē

武冠

wǔ guān

武抃

wǔ biàn

武台

wǔ tái

武场

wǔ chǎng

武射

wǔ shè

武汉

wǔ hàn

武界

wǔ jiè

武直

wǔ zhí

武工

wǔ gōng

武打

wǔ dǎ

武侯

wǔ hòu

武侠

wǔ xiá

武丹

wǔ dān

武备

wǔ bèi

武宿

wǔ sù

武猛

wǔ měng

武蜼

wǔ wèi

武将

wǔ jiàng

武经

wǔ jīng

武义

wǔ yì

武功

wǔ gōng

武落

wǔ luò

武考

wǔ kǎo

武媚

wǔ mèi

武锐

wǔ ruì

武威

wǔ wēi

武警

wǔ jǐng

武力

wǔ lì

武监

wǔ jiān

武偃

wǔ yǎn

武贲

wǔ bēn

武成

wǔ chéng

武冲

wǔ chōng

武生

wǔ shēng

武科

wǔ kē

武馆

wǔ guǎn

武罗

wǔ luó

武毅

wǔ yì

武材

wǔ cái

武烈

wǔ liè

武象

wǔ xiàng

武廕

wǔ yìn

武艺

wǔ yì

武车

wǔ chē

武乐

wǔ lè

武皇

wǔ huáng

武骑

wǔ qí

武略

wǔ lüè

武节

wǔ jié

武士

wǔ shì

武剧

wǔ jù

武吏

wǔ lì

武貔

wǔ pí

武藝

wǔ yì

武师

wǔ shī

武风

wǔ fēng

武行

wǔ háng

武举

wǔ jǔ

武谊

wǔ yì

武秀

wǔ xiù

武厉

wǔ lì

武尾

wǔ wěi

武断

wǔ duàn

武部

wǔ bù

武满

wǔ mǎn

武夫

wǔ fū

武録

wǔ lù

武试

wǔ shì

武旅

wǔ lǚ

武运

wǔ yùn

武才

wǔ cái

武担

wǔ dān

武宫

wǔ gōng

武器

wǔ qì

武诫

wǔ jiè

武军

wǔ jūn

武术

wǔ shù

武昭

wǔ zhāo

武政

wǔ zhèng

武悍

wǔ hàn

武步

wǔ bù

武榦

wǔ gàn

武库

wǔ kù

武妓

wǔ jì

武柄

wǔ bǐng

武臣

wǔ chén

武神

wǔ shén

武气

wǔ qì

武林

wǔ lín

武怒

wǔ nù

武干

wǔ gàn

武职

wǔ zhí

武教

wǔ jiào

武人

wǔ rén

武牢

wǔ láo

武进

wǔ jìn

武蠭

wǔ fēng

武净

wǔ jìng

武庙

wǔ miào

武魄

wǔ pò

武官

wǔ guān

武用

wǔ yòng

武称

wǔ chēng


警场

jǐng chǎng

诗场

shī chǎng

压场

yā chǎng

搬场

bān chǎng

骚场

sāo chǎng

赶场

gǎn cháng

赛场

sài chǎng

兵场

bīng chǎng

冰场

bīng chǎng

蜂场

fēng chǎng

商场

shāng chǎng

戏场

xì chǎng

坻场

dǐ chǎng

初场

chū chǎng

憷场

chù chǎng

拉场

lā chǎng

论场

lùn chǎng

舞场

wǔ chǎng

碾场

niǎn cháng

擅场

shàn chǎng

一场

yī cháng

银场

yín chǎng

怯场

qiè chǎng

冠场

guān chǎng

转场

zhuǎn chǎng

寇场

kòu chǎng

出场

chū chǎng

后场

hòu chǎng

落场

luò chǎng

木场

mù chǎng

蚝场

háo chǎng

护场

hù chǎng

游场

yóu chǎng

声场

shēng chǎng

入场

rù chǎng

名场

míng chǎng

院场

yuàn chǎng

背场

bèi chǎng

科场

kē chǎng

试场

shì chǎng

作场

zuò chǎng

吊场

diào chǎng

球场

qiú chǎng

现场

xiàn chǎng

鞠场

jū chǎng

都场

dōu chǎng

禾场

hé cháng

敌场

dí chǎng

外场

wài cháng

冲场

chōng chǎng

墨场

mò chǎng

菜场

cài chǎng

静场

jìng chǎng

茶场

chá chǎng

地场

dì chang

秋场

qiū chǎng

工场

gōng chǎng

武场

wǔ chǎng

头场

tóu chǎng

教场

jiào chǎng

了场

le chǎng

逢场

féng chǎng

旷场

kuàng chǎng

捧场

pěng chǎng

筑场

zhù chǎng

市场

shì chǎng

懈场

xiè chǎng

卖场

mài chǎng

候场

hòu chǎng

监场

jiān chǎng

职场

zhí chǎng

广场

guǎng chǎng

剧场

jù chǎng

远场

yuǎn chǎng

井场

jǐng chǎng

包场

bāo chǎng

看场

kān chǎng

欢场

huān chǎng

猎场

liè chǎng

饮场

yìn chǎng

校场

jiào chǎng

排场

pái chǎng

举场

jǔ chǎng

尸场

shī chǎng

讲场

jiǎng chǎng

猪场

zhū chǎng

贼场

zéi chǎng

红场

hóng chǎng

煞场

shà chǎng

哄场

hòng chǎng

箔场

bó chǎng

较场

jiào chǎng

月场

yuè chǎng

优场

yōu chǎng

陵场

líng chǎng

终场

zhōng chǎng

进场

jìn chǎng

闹场

nào chǎng

三场

sān chǎng

春场

chūn chǎng

战场

zhàn chǎng

辞场

cí chǎng

边场

biān chǎng

销场

xiāo chǎng

轧场

yà cháng

临场

lín chǎng

圩场

xū cháng

戎场

róng chǎng

靶场

bǎ chǎng

浴场

yù chǎng

草场

cǎo chǎng

棘场

jí chǎng

灶场

zào chǎng

法场

fǎ chǎng

螾场

yǐn chǎng

车场

chē chǎng

官场

guān chǎng

鱼场

yú chǎng

稻场

dào chǎng

气场

qì chǎng

佛场

fó chǎng

到场

dào chǎng

近场

jìn chǎng

雉场

zhì chǎng

圆场

yuán chǎng

田场

tián chǎng

楞场

léng chǎng

收场

shōu chǎng

下场

xià chǎng

磁场

cí chǎng

过场

guò chǎng

散场

sàn chǎng

做场

zuò chǎng

文场

wén chǎng

检场

jiǎn chǎng

集场

jí chǎng

赌场

dǔ chǎng

选场

xuǎn chǎng

晒场

shài cháng

客场

kè chǎng

坯场

pī chǎng

货场

huò chǎng

观场

guān chǎng

正场

zhèng chǎng

酒场

jiǔ chǎng

变场

biàn chǎng

当场

dāng chǎng

力场

lì chǎng

杀场

shā chǎng

巡场

xún chǎng

血场

xuè chǎng

帮场

bāng chǎng

毬场

qiú chǎng

救场

jiù chǎng

主场

zhǔ chǎng

搉场

què chǎng

词场

cí chǎng

山场

shān chǎng

捡场

jiǎn chǎng

全场

quán chǎng

考场

kǎo chǎng

退场

tuì chǎng

乡场

xiāng chǎng

参场

cān chǎng

仓场

cāng chǎng

鸡场

jī chǎng

情场

qíng chǎng

接场

jiē chǎng

把场

bǎ chǎng

土场

tǔ chǎng

送场

sòng chǎng

电场

diàn chǎng

暗场

àn chǎng

涤场

dí cháng

马场

mǎ chǎng

鹿场

lù chǎng

走场

zǒu chǎng

跳场

tiào chǎng

在场

zài chǎng

黄场

huáng chǎng

暧场

ài chǎng

饭场

fàn chǎng

农场

nóng chǎng

渡场

dù chǎng

洋场

yáng chǎng

空场

kōng chǎng

灵场

líng cháng

开场

kāi chǎng

税场

shuì chǎng

洲场

zhōu chǎng

打场

dǎ cháng

操场

cāo chǎng

歌场

gē chǎng

坊场

fāng chǎng

输场

shū chǎng

斗场

dòu chǎng

榷场

què chǎng

机场

jī chǎng

墓场

mù chǎng

沙场

shā chǎng

村场

cūn chǎng

屋场

wū chǎng

上场

shàng chǎng

起场

qǐ cháng

踢场

tī chǎng

獮场

xiǎn chǎng

城场

chéng chǎng

大场

dà chǎng

哑场

yǎ chǎng

牧场

mù chǎng

立场

lì chǎng

性场

xìng chǎng

曝场

pù chǎng

翻场

fān cháng

歇场

xiē chǎng

宦场

huàn chǎng

道场

dào chǎng

炮场

pào chǎng

刑场

xíng chǎng

疆场

jiāng chǎng

迥场

jiǒng chǎng

晕场

yùn chǎng

囮场

é chǎng

狝场

xiǎn chǎng

神场

shén chǎng

前场

qián chǎng

坟场

fén chǎng

扬场

yáng cháng

断场

duàn chǎng

登场

dēng cháng

夜场

yè chǎng

亭场

tíng chǎng

定场

dìng chǎng

趁场

chèn chǎng

玄场

xuán chǎng

粪场

fèn chǎng

林场

lín chǎng

上一组词:霜际
下一组词:贞干

更多武的组词

武场的意思


词语解释:

武科考试的试场。

戏曲伴奏乐队所用打击乐器的统称。如京剧的单皮鼓、檀板、大锣、小锣、铙钹、水钗、堂鼓等。习惯上也把演奏打击乐的乐师称为“[.好工具]武场”。

引证解释:

⒈ 武科考试的试场。

引《清会典事例·兵部·武科》:“文举人有愿改入武场,武举人有愿改入文场者,亦照文武举人会试例,申送会试。”

⒉ 戏曲伴奏乐队所用打击乐器的统称。如京剧的单皮鼓、檀板、大锣、小锣、铙钹、水钗、堂鼓等。习惯上也把演奏打击乐的乐师称为“武场”。

国语词典:

戏曲伴奏乐队中的打击乐部分。如京剧的单皮鼓、檀板、大锣、小锣、铙钹、水钗、堂鼓等。

网络解释:

武场

与“文场”相对。 传统武场乐器大致有鼓板(单皮鼓与檀板),大锣,铙钹,小锣以及大小堂鼓,水钹,大铙,小镲锅,齐钹,梆子,星子(碰钟),小汤锣,大筛锣等。 现有的还增加了吊钹,大钹,定音鼓等。过去也指打击乐的乐师。目前剧团中有时也沿用这一名词。 戏曲名词。“场面”之一部分。同“文场”相对。指乐器中的打击乐,如京剧的大锣、小锣、铙钹、堂鼓等。
更多场的组词

武场详细解释


读音:wǔ[ wǔ ]

1.关于军事或技击的,与“文”相对:武装。武器。武警。武林。武坛。武生。武旦。武丑。武净。武举。

2.勇猛,猛烈:英武。威武。武断。武士。武夫。

3.半步,泛指脚步:步武。踵武。行(xíng )不数武。

4.姓。

读音:cháng,chǎng[ chǎng ]

1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。

2. 量词,用于文娱体育活动:场次。

3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。

4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。

5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025