jù lán
jù gǔ
jù lí
jù xiào
jù dāng
jù lú
jù huì
gōu wú
jù bó
jù diǎn
jù qǔ
jù zi
jù zhǎo
jù jiě
jù dù
jù lǚ
jù gōng
jù lián
jù jiǎn
gōu wǎng
jù jǔ
jù lóng
jù zú
jù zhú
jù gé
jù dòu
jù liè
jù lán
jù bó
jù bǐng
jù lèi
jù chén
gōu lí
jù kǎo
jù hào
jù jīn
gōu wàng
jù jǐ
jù chú
jù zhuī
jù jǐ
jù fǎ
jù jù
jù xīng
jù jiù
jù dùn
jù guǎn
jù yǎn
jù qún
jù suǒ
jù tú
jù liú
jù huán
jù bāo
jù lǜ
jù jí
jù zhù
jù mài
jù shéng
jù diào
jù jué
jù wú
jù xíng
jù zhǐ
gōu méng
jù jì
jù jù
jù duàn
jù jī
jù shēn
jù jì
jù zhōu
jù jué
jù dòu
jù jié
jù lán
jù xiàn
jù shì
yún chú
cè chú
gēn chú
jiǎn chú
xiè chú
sǎ chú
diāo chú
jiǎn chú
dài chú
jiàn chú
chéng chú
píng chú
xiáng chú
wū chú
bì chú
pāo chú
jiǎn chú
tī chú
gōng chú
dàng chú
qù chú
kān chú
bǐng chú
qǐ chú
qīng chú
zhōu chú
wài chú
dǎo chú
fú chú
qú chú
chù chú
chàn chú
zhāi chú
kèn chú
tuō chú
miǎn chú
xiāo chú
biàn chú
táng chú
kuī chú
yōu chú
kòu chú
fù chú
xīn chú
ráng chú
jùn chú
bāo chú
sāo chú
yì chú
juān chú
fú chú
bàn chú
shāo chú
chán chú
shēng chú
shāi chú
chú chú
gōu chú
xiāo chú
zhǎn chú
gé chú
tǎo chú
shān chú
jiǎo chú
qì chú
chè chú
huà chú
huī chú
zhèn chú
zhì chú
dān chú
xuán chú
bá chú
jiē chú
fú chú
qiǎn chú
xiàn chú
ōu chú
páo chú
qū chú
guī chú
fú chú
bài chú
yù chú
qū chú
róng chú
dōng chú
yuān chú
xuǎn chú
zhèng chú
fèn chú
kāi chú
suǒ chú
fèi chú
xiū chú
chǎn chú
bī chú
bìn chú
jiān chú
qián chú
diāo chú
měi chú
jiē chú
kěn chú
ēn chú
xǐ chú
fén chú
jiàng chú
xì chú
fáng chú
qīn chú
pì chú
dí chú
sào chú
jiǎn chú
diǎn chú
gē chú
tè chú
duàn chú
chǎn chú
chà chú
juān chú
qiān chú
jié chú
shì chú
guā chú
liè chú
jí chú
zhěng chú
chì chú
yī chú
miè chú
sāi chú
pái chú
sǔn chú
jiè chú
xuē chú
xuān chú
rǎng chú
chāi chú
sǎo chú
lùn chú
fēi chú
dàn chú
quán chú
gé chú
mǐn chú
chāo chú
xiǎo chú
jù chú
qū chú
yuán chú
jiāo chú
gǎi chú
shé chú
qiē chú
quán chú
bìng chú
kè chú
duō chú
huō chú
xū chú
nèi chú
pò chú
ōu chú
shàng chú
quán chú
chì chú
diǎn chú
tiān chú
zhōng chú
jiě chú
fàn chú
suì chú
⒈ 删除;删改。
引清黄宗羲《范道原诗序》:“﹝道原﹞言旧稿於乙巳曾经余句除作序,余忽忽忘之,竟不知所序作何语也。”
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
除读音:chú除chú(1)(动)去掉:斩草~根。(2)(介)不算在内:~外。(3)(名)算术中用一个不是零的数把另一个数分成若干等份:六~二。(4)(名)台阶:庭~。(5)(动)封建时代指任命官员。