qiān xū
qiān qià
qiān jù
qiān yuàn
qiān jiàng
qiān jìng
qiān tuō
qiān sù
qiān ruò
qiān xùn
qiān zhí
qiān róu
qiān dào
qiān lǜ
qiān biǎn
qiān chóng
qiān chí
qiān yàn
qiān tài
qiān zhì
qiān bǐng
qiān yì
qiān què
qiān shèn
qiān rén
qiān yuē
qiān xū
qiān chōng
qiān kè
qiān shì
qiān tí
qiān xùn
qiān yī
qiān hé
qiān ràng
qiān jīng
qiān què
qiān sǔn
qiān tuō
qiān liáng
qiān tào
qiān cí
qiān xùn
qiān rén
qiān yán
qiān bì
qiān mò
qiān jù
qiān shū
qiān yǎ
qiān jiǎn
qiān mù
qiān jǐ
qiān kè
qiān zūn
qiān shù
qiān huī
qiān sù
qiān zhōng
qiān què
qiān yù
qiān jìng
qiān jiàn
qiān hòu
qiān yòu
qiān yù
qiān xiè
qiān yì
qiān nì
qiān pǐ
qiān zhī
qiān liàng
qiān bēi
qiān bì
qiān wèi
qiān qiān
qiān yì
qiān guāng
qiān cí
qiān tuì
qiān xià
qiān jǐn
qiān xǐ
qiān chì
qiān míng
qiān hēng
qiān chēng
qiān xù
qiān shùn
qiān wǎn
qiān chéng
qiān dé
qiān yǔ
qiān dàn
qiān qū
qiān gōng
qiān lián
fù tài
chāng tài
róng tài
biàn tài
qióng tài
fēng tài
zhāo tài
róng tài
jǐng tài
níng tài
jìng tài
xiáng tài
rěn tài
xié tài
qiān tài
qìng tài
mài tài
ān tài
shēng tài
huān tài
hēng tài
qīng tài
kuān tài
jiāo tài
shē tài
jiǎn tài
chǐ tài
chàng tài
shèn tài
qí tài
tōng tài
yí tài
yuān tài
kāng tài
kāi tài
yín tài
shū tài
pǐ tài
dài tài
niǔ tài
lóng tài
zhēn tài
jiāo tài
huá tài
⒈ 《谦》《泰》均《易》卦名。参阅《易·谦》、《易·泰》。
引《易·谦》:“《谦》,亨,君子有终。”
孔颖达疏:“谦者,屈躬下物,先人后己,以此待物,则所在皆通。”
爻辞有“九三,劳谦君子,有终吉。”《象》传:“劳谦君子,万民服也。”
又《泰》:“天地交而万物通也,上下交而其志同也……君子道长,小人道消也。”
《象》传:“天地交泰,后以财成天地之道,辅相天地之宜,以左右民。”
后遂以“谦泰”谓君主能礼贤下士、君臣同心相交。 宋孔文仲《制科策》:“陛下固宜法《谦》《泰》之有餘,岂可用《小畜》之不足?”
谦qiān(形)谦虚:~恭|~让|自~。
泰读音:tài[ tài ]1. 平安,安定:泰适(幽闲安适)。泰安。泰然处之。
2. 佳,美好:泰运。否(
)极泰来。3. 极:泰西(旧指欧洲)。
4. 骄纵,傲慢:泰侈(骄纵奢侈)。骄泰。
5. 通:天地交泰。