sàng bāng
sāng shì
sàng dǎn
sàng wù
sàng zī
sàng dào
sàng yuán
sàng qì
sàng jì
sàng guān
sàng zhì
sàng lǜ
sàng jù
sàng qǔ
sàng fān
sàng jǔ
sàng qī
sàng kū
sàng wáng
sāng zhōng
sāng yí
sāng luàn
sàng wǎng
sàng duó
sàng míng
sàng zǎi
sàng bǎng
sàng zhǔ
sàng pú
sàng qīn
sàng shēng
sàng zé
sàng bāng
sāng jià
sāng fú
sàng fǔ
sàng jiù
sàng huà
sàng pò
sàng guó
sàng jiǎn
sàng mìng
sàng xīn
sàng shī
sàng huāng
sàng huò
sàng diàn
sàng fēn
sàng rén
sāng lǐ
sàng dé
sàng bàng
sàng bài
sāng jiā
sàng yǔn
sàng líng
sàng shī
sāng bàng
sàng qì
sàng jì
sàng bài
sàng qǔ
sāng zàng
sàng zǐ
sàng bìng
sàng fān
sàng méi
sàng jū
sàng ǒu
sàng cì
sàng gǒu
sàng shà
shuǐ gǒu
yù gǒu
guó gǒu
rè gǒu
guàn gǒu
xiā gǒu
yān gǒu
dǎ gǒu
huáng gǒu
zǒu gǒu
fèi gǒu
wǎ gǒu
xī gǒu
sōng gǒu
wǔ gǒu
zhū gǒu
dú gǒu
chái gǒu
lǎo gǒu
zhì gǒu
hǎi gǒu
cāng gǒu
láng gǒu
jiàn gǒu
xī gǒu
pēng gǒu
tǔ gǒu
lí gǒu
liù gǒu
sǐ gǒu
lú gǒu
huán gǒu
liè gǒu
yá gǒu
fēng gǒu
sān gǒu
làng gǒu
zhì gǒu
lài gǒu
chú gǒu
dūn gǒu
yú gǒu
tiān gǒu
shā gǒu
jiǎo gǒu
gǔ gǒu
gōng gǒu
tiǎn gǒu
liè gǒu
shǒu gǒu
pǎo gǒu
hēi gǒu
sàng gǒu
qǐ gǒu
tú gǒu
jiā gǒu
cáng gǒu
yú gǒu
è gǒu
dào gǒu
bái gǒu
cāng gǒu
shì gǒu
⒈ 丧家之狗。
引汉焦赣《易林·解之坎》:“失恃无友,嘉祸出走,傫如丧狗。”
宋苏轼《次韵周开祖长官见寄》:“惘惘可怜真丧狗,时时相触是虚舟。”
明唐顺之《登常山山亭次壁间韵》之一:“忧时讥丧狗,逃世托冥鸿。”
1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
狗读音:gǒu狗gǒu(名)哺乳动物;种类很多;嗅觉和听觉都很灵敏;毛有黄、白、黑等颜色。是一种家畜;有的可以训练成警犬;有的用来帮助打猎、牧羊等。也叫犬。