hán shuǐ
hán fēng
hán róng
hán jiāo
hán xiāo
hán fù
hán bēi
hán yān
hán xù
hán yān
hán yuàn
hán lì
hán tí
hán tài
hán léi
hán yùn
hán suān
hán zhāng
hán gāo
hán yīng
hán yuān
hán tīng
hán jīng
hán yuán
hán shā
hán hu
hán háo
hán tì
hán sù
hán jǐng
hán hé
hán chù
hán dé
hán lèi
hán chǐ
hán jiāng
hán shāng
hán hóng
hán xūn
hán shì
hán gòu
hán yù
hán bǔ
hán yǒu
hán dú
hán è
hán shuāng
hán wū
hán cáng
hán āi
hán jū
hán zì
hán zhāng
hán xiào
hán yùn
hán hū
hán zhēn
hán xuè
hán yùn
hán liàng
hán huái
hán xiào
hán chóu
hán nà
hán hún
hán dòng
hán huá
hán lù
hán xiū
hán dào
hán bèi
hán táo
hán pā
hán yí
hán xū
hán bǐ
hán cái
hán fèn
hán bāo
hán xù
hán yù
hán nù
hán yì
hán kuà
hán chēn
hán róng
hán liǎn
hán jiáo
hán qì
hán sī
hán niǎo
hán yùn
hán xūn
hán shōu
hán dì
hán hán
hán lèi
hán xīn
hán hóng
hán hóng
hán wén
hán qī
hán lì
hán chuàng
hán bò
hán pín
hán gòu
hán huā
hán yǎng
hán xiāng
hán gē
hán xiù
hán chūn
hán yǒng
hán gěng
hán yù
hán shēng
hán yí
hán zuǐ
hán cí
hán zhū
hán yòu
hán gài
hán guāng
hán zī
hán hùn
hán fàn
hán hóng
hán liàn
hán suì
hán chǔ
hán lì
hán hèn
hán hú
hán cuì
hán shǔn
hán móu
hán dài
hán tàn
hán tǔ
hán cǔn
hán zhēn
hán rěn
hán liǎn
hán qíng
hán shí
hán yǐng
hán rǔ
hán yuān
hán pín
hán tāi
hán yì
hán líng
hán chēng
hán kòu
hán wèi
chǔ jiāo
sā jiāo
qiàn jiāo
cáng jiāo
fàng jiāo
yù jiāo
yāo jiāo
hán jiāo
tì jiāo
yīng jiāo
mèi jiāo
bàn jiāo
fēng jiāo
ài jiāo
zuò jiāo
yīn jiāo
chūn jiāo
duō jiāo
huáng jiāo
yàn jiāo
pīn jiāo
chě jiāo
bǎi jiāo
jùn jiāo
nǚ jiāo
chǒng jiāo
ā jiāo
dài jiāo
⒈ 带着娇媚的神态。
引唐张鷟《游仙窟》:“敛笑正金釵,含娇累绣縟。”
《警世通言·宿香亭张浩遇莺莺》:“沉香亭畔露凝枝,歛艳含娇未放时。”
明陈子龙《白紵舞歌》之一:“託情要妙置君旁,含娇流媚感中肠。”
张恨水《啼笑因缘》第七回:“这一种含娇微嗔的样子,又是一种形容不出来的美。”
含hán(1)(动)东西放在嘴里;不咽下也不吐出:~一口水|~着青果。(2)(动)藏在里面;包含:~着眼泪|这种梨~的水分很多。(3)(动)带有某种意思、情感等;不完全表露出来:~怒|~羞|~笑。
娇读音:jiāo娇jiāo(1)(形)(女子、小孩、花朵等)柔嫩、美丽可爱:撒~|嫩红~绿。(2)(形)娇气:才走几里地;就说腿酸;未免太~。(3)(动)过度爱护:~生惯养|别把孩子~坏了。