huái jì
huái gě
huái chuāi
huái yù
huái zhí
huái yǎng
huái zhuān
huái liàn
huái kē
huái rèn
huái qíng
huái biǎo
huái jǐn
huái zhēn
huái zhēn
huái xiàng
huái shuāng
huái rén
huái bǔ
huái ān
huái bǎo
huái jí
huái cán
huái qī
huái cāi
huái yǐn
huái lù
huái yuǎn
huái xiāng
huái lóng
huái yùn
huái kuì
huái zhuān
huái huà
huái fèn
huái rèn
huái shū
huái cì
huái cái
huái tǔ
huái jí
huái xǐ
huái yùn
huái xiǎng
huái hé
huái xiāng
huái bào
huái xìn
huái gǎn
huái róu
huái yùn
huái shù
huái fēng
huái huì
huái mín
huái guài
huái yuàn
huái běn
huái xǐ
huái fù
huái shí
huái jīn
huái zhuān
huái shuā
huái miǎn
huái jīn
huái ròu
huái gěi
huái yòu
huái yì
huái niàn
huái dú
huái tè
huái xié
huái èr
huái bì
huái xiū
huái yì
huái jiān
huái xīn
huái shān
huái dí
huái rèn
huái xuān
huái jū
huái xié
huái bǎo
huái gù
huái shù
huái rèn
huái zǔ
huái nà
huái dān
huái jiù
huái xiāng
huái dān
huái zǐ
huái yuàn
huái bǐ
huái tāi
huái fèn
huái rén
huái shēn
huái qiáng
huái fú
huái shēng
huái dào
huái sī
huái chóu
huái chǒng
huái bīng
huái qiān
huái shēn
huái qiān
huái yōng
huái xiù
huái huāng
huái jiāo
huái dé
huái shǔ
huái èr
huái qīng
huái kě
huái guī
huái fú
huái yí
huái náng
huái xù
huái jiā
huái zhēn
huái ēn
huái chéng
huái è
huái chǐ
huái rú
huái fù
huái wàng
huái jú
huái lì
huái cáng
huái yǎn
huái wēi
huái yōu
huái gǔ
huái huáng
huái kōng
huái sī
huái lái
huái cái
huái hèn
huái kē
huái ài
huái mù
huái xiá
huái lái
huái juàn
huái rèn
huái xíng
huái zhà
huái chí
huái gù
huái huǒ
huái fǔ
huái shāng
huái qí
huái yú
huái shā
huái yáng
huái cán
huái zhū
huái fú
huái jīn
⒈ 携带。
引《国语·晋语二》:“亡人之所怀挟缨纕,以望君之尘垢也。”
《百喻经·妇诈称死喻》:“老母语言:‘汝妇已死。’夫即往视……烧取其骨,以囊盛之,昼夜怀挟。”
唐封演《封氏闻见记·饮茶》:“人自怀挟,到处煮茶。”
⒉ 特指应试中的挟带行为或挟带的文字等。
引五代王定保《唐摭言·主司失意》:“密旨令内人於门搜索怀挟,至於巾屨,靡有不至。”
《元典章·礼部四·儒学》:“乡会等试,许将《礼部韵略》外,并不许怀挟文字。”
清昭槤《啸亭续录·鲍双五侍郎》:“其叙中州试牘有云:‘士子弇陋不已,必至有怀挟代倩之弊,而国法随之矣。’”
⒊ 包藏。
引《汉书·外戚传下·孝成许皇后》:“虽使其怀挟邪意,犹不足忧,而况其无乎?”
《南齐书·氐传》:“梁州刺史范柏年怀挟诡态,首鼠两端,既已被伐,盘桓稽命。”
《二刻拍案惊奇》卷四:“这是家人怀挟私恨诬首的,怎么听得!”
怀huái(1)(名)胸部或胸前:掩着~|小孩在妈妈~里。(2)(名)心怀;胸怀:壮~|襟~|正中下~。(3)(动)思念;想念:~乡|~友|~古。(4)(动)腹中有(胎):~胎|~孕。(5)(动)心理存有:~恨|不~好意|~有大志。(6)(Huái)姓。
挟读音:xié,jiā[ xié ]1. 用胳膊夹着:挟持。挟山超海(喻不可能做到的事)。
2. 倚仗势力或抓住人的弱点强迫人服从:要(yāo )挟。挟制。挟势(仗势)。
3. 心里怀着(怨恨等):挟恨。挟怨。挟嫌。