hūn cāi
hūn cǎn
hūn zì
hūn zè
hūn yú
hūn yì
hūn bì
hūn sā
hūn bào
hūn juàn
hūn mài
hūn mèi
hūn lài
hūn dì
hūn yín
hūn máng
hūn wǎng
hūn yāo
hūn fēn
hūn yú
hūn yūn
hūn shuì
hūn rán
hūn pí
hūn hūn
hūn sāi
hūn zhān
hūn bì
hūn míng
hūn fán
hūn hào
hūn dàn
hūn jiàn
hūn bì
hūn wàng
hūn wǎn
hūn máng
hūn jué
hūn sǐ
hūn zuò
hūn cuì
hūn è
hūn dǔn
hūn guì
hūn wán
hūn niè
hūn zhǔ
hūn miù
hūn chén
hūn shàng
hūn rén
hūn mào
hūn nuò
hūn huò
hūn hān
hūn gòu
hūn dàn
hūn kuì
hūn míng
hūn mēng
hūn dàn
hūn tì
hūn juě
hūn yǒu
hūn xīn
hūn àn
hūn zhì
hūn zǐ
hūn yè
hūn wēi
hūn cuò
hūn huì
hūn mái
hūn kuì
hūn míng
hūn yì
hūn dàn
hūn huà
hūn àn
hūn miǎn
hūn xiǎo
hūn chāng
hūn duó
hūn chǒng
hūn yōng
hūn zá
hūn mò
hūn zhuó
hūn yú
hūn máo
hūn lǐ
hūn méng
hūn mò
hūn zhòu
hūn rè
hūn dài
hūn duò
hūn dé
hūn mò
hūn xié
hūn bì
hūn jūn
hūn ruò
hūn zòng
hūn guān
hūn xī
hūn làn
hūn huì
hūn xiā
hūn àn
hūn bèi
hūn bǐ
hūn měng
hūn huáng
hūn shǔ
hūn hēi
hūn méng
hūn hún
hūn shì
hūn zhuó
hūn ài
hūn mù
hūn mí
hūn náo
hūn yā
hūn yīn
hūn cháo
hūn lì
hūn yīn
hūn huāng
hūn miù
hūn chán
hūn chóng
hūn ǎi
hūn chāo
hūn yáo
hūn fàng
hūn yì
hūn guān
hūn nüè
hūn dǎo
hūn nán
hūn qì
hūn kuì
hūn mào
hūn màn
hūn zhàng
hūn yòng
hūn kǎn
hūn kùn
hūn zhàng
hūn kuáng
hūn diàn
hūn mào
hūn wǎng
hūn sàng
hūn sù
hūn yīn
hūn jiǎo
hūn luàn
hūn huā
hūn gàng
hūn yín
hūn zhá
hūn rǎo
hūn mào
hūn xuàn
hūn wàng
hūn téng
hūn xù
hūn zuì
hūn nì
hūn xīng
hūn méng
hūn jìn
hūn dùn
hūn lǎo
hūn tún
hūn jiā
hūn jià
pǔ yú
wán yú
dān yú
shǒu yú
méng yú
cūn yú
hūn yú
àn yú
chǔn yú
zhuān yú
ruò yú
jiāo yú
jiǎn yú
chī yú
kǔn yú
jiàn yú
píng yú
chǔn yú
bǐ yú
yù yú
chōng yú
gū yú
pì yú
yín yú
màn yú
zōu yú
zhuī yú
nuò yú
chōng yú
mí yú
gàng yú
xiāng yú
xiào yú
hūn yú
yōng yú
xià yú
shū yú
fán yú
dà yú
kuáng yú
tún yú
gàn yú
nú yú
chán yú
jié yú
míng yú
糊涂而愚蠢。
指.昏愚之事或人。
⒈ 糊涂而愚蠢。
引《旧五代史·晋书·李从温传》:“后以多畜驼马,纵牧近郊,民有诉其害稼者, 从温曰:‘若从尔之意,则我产畜何归乎?’其昏愚多类此也。”
宋欧阳修《胡先生墓表》:“先生为人师,言行而身化之,使诚明者达,昏愚者励,而顽傲者革。”
《醒世恒言·薛录事鱼服证仙》:“非关喜里乍昏愚; 庄周曾作蝶, 薛伟亦为鱼。”
蒋光慈《乡情》诗:“我乡的农民也有点兴起,他们不如从前那般的昏愚。”
⒉ 指昏愚之事或人。
引《旧唐书·元行冲传》:“圣皇纂业,耽古崇儒,高曾规矩,宜所修袭,乃制昏愚,甄分旧义。”
清戴名世《朱翁诗序》:“以子美之才气……而时时步庸人之后尘,分昏愚之一饱,岂不痛哉!”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
愚读音:yú愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。