讲古


讲古的组词


讲考

jiǎng kǎo

讲丐

jiǎng gài

讲义

jiǎng yì

讲筵

jiǎng yán

讲论

jiǎng lùn

讲目

jiǎng mù

讲闻

jiǎng wén

讲钱

jiǎng qián

讲肄

jiǎng yì

讲讽

jiǎng fěng

讲官

jiǎng guān

讲理

jiǎng lǐ

讲匠

jiǎng jiàng

讲道

jiǎng dào

讲唱

jiǎng chàng

讲剑

jiǎng jiàn

讲书

jiǎng shū

讲钟

jiǎng zhōng

讲咨

jiǎng zī

讲唇

jiǎng chún

讲榻

jiǎng tà

讲戎

jiǎng róng

讲述

jiǎng shù

讲説

jiǎng shuō

讲开

jiǎng kāi

讲功

jiǎng gōng

讲训

jiǎng xùn

讲问

jiǎng wèn

讲勖

jiǎng xù

讲情

jiǎng qíng

讲授

jiǎng shòu

讲古

jiǎng gǔ

讲错

jiǎng cuò

讲散

jiǎng sàn

讲好

jiǎng hǎo

讲诲

jiǎng huì

讲礼

jiǎng lǐ

讲教

jiǎng jiào

讲帷

jiǎng wéi

讲谟

jiǎng mó

讲处

jiǎng chù

讲肆

jiǎng sì

讲扬

jiǎng yáng

讲说

jiǎng shuō

讲堂

jiǎng táng

讲让

jiǎng ràng

讲法

jiǎng fǎ

讲寺

jiǎng sì

讲购

jiǎng gòu

讲耨

jiǎng nòu

讲贡

jiǎng gòng

讲宣

jiǎng xuān

讲讨

jiǎng tǎo

讲闱

jiǎng wéi

讲帏

jiǎng wéi

讲习

jiǎng xí

讲使

jiǎng shǐ

讲学

jiǎng xué

讲赞

jiǎng zàn

讲台

jiǎng tái

讲钞

jiǎng chāo

讲复

jiǎng fù

讲幄

jiǎng wò

讲帐

jiǎng zhàng

讲业

jiǎng yè

讲稿

jiǎng gǎo

讲供

jiǎng gòng

讲析

jiǎng xī

讲隙

jiǎng xì

讲动

jiǎng dòng

讲宗

jiǎng zōng

讲绎

jiǎng yì

讲辩

jiǎng biàn

讲订

jiǎng dìng

讲武

jiǎng wǔ

讲解

jiǎng jiě

讲经

jiǎng jīng

讲桌

jiǎng zhuō

讲集

jiǎng jí

讲读

jiǎng dú

讲文

jiǎng wén

讲核

jiǎng hé

讲真

jiǎng zhēn

讲主

jiǎng zhǔ

讲勗

jiǎng xù

讲化

jiǎng huà

讲言

jiǎng yán

讲案

jiǎng àn

讲聚

jiǎng jù

讲懽

jiǎng huān

讲下

jiǎng xià

讲坐

jiǎng zuò

讲仪

jiǎng yí

讲题

jiǎng tí

讲求

jiǎng qiú

讲诵

jiǎng sòng

讲劝

jiǎng quàn

讲亭

jiǎng tíng

讲定

jiǎng dìng

讲叙

jiǎng xù

讲谈

jiǎng tán

讲辨

jiǎng biàn

讲颂

jiǎng sòng

讲念

jiǎng niàn

讲亲

jiǎng qīn

讲殿

jiǎng diàn

讲轩

jiǎng xuān

讲场

jiǎng chǎng

讲臣

jiǎng chén

讲传

jiǎng chuán

讲难

jiǎng nán

讲席

jiǎng xí

讲旅

jiǎng lǚ

讲校

jiǎng xiào

讲章

jiǎng zhāng

讲射

jiǎng shè

讲事

jiǎng shì

讲课

jiǎng kè

讲数

jiǎng shù

讲搜

jiǎng sōu

讲座

jiǎng zuò

讲陈

jiǎng chén

讲用

jiǎng yòng

讲嘴

jiǎng zuǐ

讲拜

jiǎng bài

讲息

jiǎng xī

讲众

jiǎng zhòng

讲物

jiǎng wù

讲索

jiǎng suǒ

讲脸

jiǎng liǎn

讲摩

jiǎng mó

讲衆

jiǎng zhòng

讲价

jiǎng jià

讲员

jiǎng yuán

讲家

jiǎng jiā

讲树

jiǎng shù

讲和

jiǎng hé

讲治

jiǎng zhì

讲语

jiǎng yǔ

讲石

jiǎng shí

讲会

jiǎng huì

讲蒙

jiǎng méng

讲度

jiǎng dù

讲行

jiǎng xíng

讲坛

jiǎng tán

讲释

jiǎng shì

讲律

jiǎng lǜ

讲阁

jiǎng gé

讲宇

jiǎng yǔ

讲演

jiǎng yǎn

讲量

jiǎng liàng

讲磨

jiǎng mó

讲切

jiǎng qiē

讲益

jiǎng yì

讲僧

jiǎng sēng

讲究

jiǎng jiu

讲悟

jiǎng wù

讲图

jiǎng tú

讲花

jiǎng huā

讲脩

jiǎng xiū

讲口

jiǎng kǒu

讲锐

jiǎng ruì

讲议

jiǎng yì

讲制

jiǎng zhì

讲蒐

jiǎng sōu

讲艺

jiǎng yì

讲话

jiǎng huà

讲鼓

jiǎng gǔ

讲画

jiǎng huà

讲命

jiǎng mìng

讲德

jiǎng dé

讲祀

jiǎng sì

讲通

jiǎng tōng

讲盟

jiǎng méng

讲款

jiǎng kuǎn

讲评

jiǎng píng

讲试

jiǎng shì

讲士

jiǎng shì

讲舍

jiǎng shě

讲明

jiǎng míng

讲清

jiǎng qīng

讲阅

jiǎng yuè

讲修

jiǎng xiū

讲院

jiǎng yuàn

讲郎

jiǎng láng

讲贯

jiǎng guàn

讲序

jiǎng xù

讲师

jiǎng shī

讲室

jiǎng shì

讲导

jiǎng dǎo

讲劘

jiǎng mó

讲灯

jiǎng dēng

讲手

jiǎng shǒu

讲欢

jiǎng huān

讲平

jiǎng píng

讲诏

jiǎng zhào

讲史

jiǎng shǐ

讲山

jiǎng shān

讲兵

jiǎng bīng


法古

fǎ gǔ

迈古

mài gǔ

积古

jī gǔ

守古

shǒu gǔ

通古

tōng gǔ

览古

lǎn gǔ

说古

shuō gǔ

扎古

zhā gǔ

思古

sī gǔ

七古

qī gǔ

萬古

wàn gǔ

长古

cháng gǔ

遒古

qiú gǔ

盛古

shèng gǔ

翻古

fān gǔ

曩古

nǎng gǔ

顺古

shùn gǔ

往古

wǎng gǔ

朴古

pǔ gǔ

抚古

fǔ gǔ

万古

wàn gǔ

盘古

pán gǔ

希古

xī gǔ

泰古

tài gǔ

五古

wǔ gǔ

谈古

tán gǔ

倣古

fǎng gǔ

畴古

chóu gǔ

吊古

diào gǔ

迥古

jiǒng gǔ

开古

kāi gǔ

蒙古

měng gǔ

抗古

kàng gǔ

泥古

nì gǔ

汲古

jí gǔ

反古

fǎn gǔ

青古

qīng gǔ

先古

xiān gǔ

胪古

lú gǔ

半古

bàn gǔ

邃古

suì gǔ

醇古

chún gǔ

冠古

guān gǔ

好古

hào gǔ

苍古

cāng gǔ

复古

fù gǔ

引古

yǐn gǔ

暮古

mù gǔ

旷古

kuàng gǔ

贯古

guàn gǔ

丽古

lì gǔ

据古

jù gǔ

耽古

dān gǔ

模古

mó gǔ

赝古

yàn gǔ

遐古

xiá gǔ

修古

xiū gǔ

中古

zhōng gǔ

率古

lǜ gǔ

遂古

suì gǔ

奥古

ào gǔ

道古

dào gǔ

隶古

lì gǔ

邈古

miǎo gǔ

鉴古

jiàn gǔ

拟古

nǐ gǔ

近古

jìn gǔ

行古

xíng gǔ

三古

sān gǔ

运古

yùn gǔ

作古

zuò gǔ

亘古

gèn gǔ

女古

nǚ gǔ

浑古

hún gǔ

太古

tài gǔ

远古

yuǎn gǔ

况古

kuàng gǔ

撇古

piě gǔ

忍古

rěn gǔ

尚古

shàng gǔ

振古

zhèn gǔ

冲古

chōng gǔ

治古

zhì gǔ

奇古

qí gǔ

土古

tǔ gǔ

高古

gāo gǔ

兆古

zhào gǔ

大古

dà gǔ

永古

yǒng gǔ

简古

jiǎn gǔ

元古

yuán gǔ

轹古

lì gǔ

脩古

xiū gǔ

达古

dá gǔ

盤古

pán gǔ

睎古

xī gǔ

考古

kǎo gǔ

不古

bù gǔ

稽古

jī gǔ

逼古

bī gǔ

贞古

zhēn gǔ

访古

fǎng gǔ

淳古

chún gǔ

隆古

lóng gǔ

自古

zì gǔ

今古

jīn gǔ

慕古

mù gǔ

终古

zhōng gǔ

淡古

dàn gǔ

怀古

huái gǔ

待古

dài gǔ

常古

cháng gǔ

度古

dù gǔ

皇古

huáng gǔ

有古

yǒu gǔ

博古

bó gǔ

来古

lái gǔ

猎古

liè gǔ

志古

zhì gǔ

妙古

miào gǔ

执古

zhí gǔ

千古

qiān gǔ

质古

zhì gǔ

笃古

dǔ gǔ

渊古

yuān gǔ

前古

qián gǔ

磨古

mó gǔ

放古

fàng gǔ

特古

tè gǔ

雠古

chóu gǔ

方古

fāng gǔ

鸿古

hóng gǔ

穹古

qióng gǔ

雄古

xióng gǔ

噶古

gá gǔ

憋古

biē gǔ

迪古

dí gǔ

尽古

jìn gǔ

荒古

huāng gǔ

是古

shì gǔ

学古

xué gǔ

劬古

qú gǔ

下古

xià gǔ

玍古

gǎ gǔ

理古

lǐ gǔ

仿古

fǎng gǔ

上古

shàng gǔ

讲古

jiǎng gǔ

初古

chū gǔ

蹈古

dǎo gǔ

师古

shī gǔ

上一组词:讲画
下一组词:教书

更多讲的组词

讲古的意思


词语解释:

谈论(好工具.)古人、古事。

讲过去的传说;讲故事。

引证解释:

⒈ 谈论古人、古事。

引唐柳宗元《答严厚舆秀才论为师道书》:“若言道讲古,穷文辞,有来问我者,吾岂尝瞋目闭口耶?”
金李治《与翰苑诸公书》:“日夕相与判经讲古,订辨文字,不即叱出。”

⒉ 讲过去的传说;讲故事。

引刘绍棠《二度梅》一:“夜晚,他跟爹睡在船上……听爹讲古。”
《人民文学》1981年第3期:“讲古人拿出一只八角大碗,满斟了一碗酒。”

国语词典:

讲论古理。

网络解释:

讲古 (词语)

讲古即说书、讲故事。是讲古艺人用闽南语泉州话对小说或民间故事进行再创作和讲演的一种传统语言表演艺术形式。这种民间技艺来源于古代的传统说唱艺术。《泉州讲古》一书不乏知识性、趣味性的篇什。无论是追溯先人事迹、凸现历史人物精神亮点的历史人物传奇,或是为名城名胜平添种种风情的美丽传说,或是处处闪烁闽南民间人物智慧光彩的民俗笑话,均生动传神,引导人们健康向上,值得一读。 这本书字里行间蕴籍了浓郁的乡土情结和淳美的民间理想,倾注了热爱泉州的民间文学整理者和方言编稿人的心血。但因民间故事,往往添加了老百姓的良好愿望和说法在里头,不免有些夸张的成分,可能会有些许不符史实的地方,这点还读读者原宥。2008年6月7日,讲古经国务院批准列入第二批国家级非物质文化遗产名录。
更多古的组词

讲古详细解释


读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

读音:gǔ

古gǔ(1)(名)古代(跟‘今’相对):太~|厚今薄~。(2)(形)经历多年的:~画|这座庙~得很。(3)(名)古体诗:五~|七~。(4)(Gǔ)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025