zhí ào
zhí jié
zhí xiāng
zhí dé
zhí dìng
zhí fāng
zhí fá
zhí gān
zhí gāng
zhí shēng
zhí zhōng
zhí hú
zhí zhēn
zhí shi
zhí jiàn
zhí nì
zhí hù
zhí wèn
zhí dǐng
zhí suǒ
zhí xīn
zhí fú
zhí fǎ
zhí xìng
zhí jù
zhí jiāo
zhí fú
zhí chóu
zhí zhào
zhí jīng
zhí bó
zhí kòng
zhí jié
zhí yǒu
zhí jìn
zhí lù
zhí guī
zhí mí
zhí guó
zhí zhuó
zhí mìng
zhí shì
zhí chí
zhí liào
zhí lüè
zhí jūn
zhí lìn
zhí zhuó
zhí cí
zhí qiān
zhí jiǎn
zhí bǐ
zhí yè
zhí bié
zhí pī
zhí shū
zhí ǎo
zhí shǒu
zhí fān
zhí jū
zhí chóu
zhí zuò
zhí lǚ
zhí cí
zhí láo
zhí yī
zhí cuàn
zhí shāo
zhí xú
zhí yuè
zhí fán
zhí gòng
zhí chì
zhí zhèng
zhí biān
zhí kē
zhí fú
zhí zhèn
zhí yì
zhí jiù
zhí bǐng
zhí zhǎng
zhí xíng
zhí qì
zhí qiú
zhí huò
zhí yì
zhí lùn
zhí niàn
zhí bǎ
zhí suí
zhí gàn
zhí zǔ
zhí sè
zhí dǎo
zhí běn
zhí zhì
zhí jǐ
zhí wù
zhí bǎn
zhí qín
zhí chóu
zhí dí
zhí cāo
zhí chuī
zhí gù
zhí pèi
zhí mèi
zhí niù
zhí yào
zhí huǒ
zhí xīn
zhí shǒu
zhí zhēn
zhí jié
zhí tǐng
zhí méng
zhí yì
zhí gǔ
zhí cì
zhí fù
yú hù
yī hù
shuǎng hù
zhǔ hù
yí hù
zhěng hù
yīng hù
bǎn hù
xuán hù
zhān hù
zhú hù
miǎn hù
yù hù
páo hù
lán hù
hái hù
wàn hù
diǎn hù
mǐn hù
shēn hù
cháo hù
tóu hù
liǎn hù
bǎi hù
xiàng hù
yá hù
bǎ hù
jìn hù
xuē hù
chū hù
mù hù
huá hù
zhí hù
⒈ 拿着笏板。古时臣下朝见君王或臣僚相见时,手持玉石、象牙或竹、木的手板为礼。
引《仪礼·士相见礼》“上大夫相见以羔” 唐贾公彦疏:“常朝及餘会聚皆执笏。”
《晋书·舆服志》:“笏,古者贵贱皆执笏,其有事则搢之於腰带。”
晋陆机《祖道毕雍孙刘边仲潘正叔》诗:“执笏崇贤内,振缨层城阿。”
⒉ 称臣。
引三国魏锺会《与吴主书》:“执笏之心,载在名策。”
执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。
笏读音:hù笏hù(名)古代君臣在朝廷上相见时手中所拿的狭长板子;用玉、象牙或竹制成;上面可以记事。