zhàn mù
zhàn gù
zhàn fèi
zhàn shī
zhàn xīn
zhàn shì
zhàn tiān
zhān mèng
zhàn hù
zhàn bǐ
zhàn jí
zhàn jué
zhàn zuò
zhàn shù
zhàn fù
zhàn bì
zhān pó
zhàn nián
zhàn qiáng
zhàn xiāng
zhàn fáng
zhàn xián
zhàn hòu
zhàn jiān
zhàn yáo
zhàn qiǎo
zhàn mài
zhàn zhuàng
zhàn chè
zhàn dì
zhàn piàn
zhàn bǎn
zhàn jù
zhàn xiǎn
zhàn rén
zhàn fèng
zhān guà
zhàn rì
zhàn bì
zhàn shè
zhàn yōu
zhàn lìn
zhàn shǒu
zhàn jù
zhàn gōng
zhàn guī
zhàn yǒu
zhàn guāng
zhàn suàn
zhàn lǐng
zhàn yòng
zhàn zhàn
zhàn shū
zhàn sè
zhān bǔ
zhān kè
zhàn jiā
zhàn mù
zhàn kuí
zhàn mù
quàn mù
gòu mù
bǎng mù
kāi mù
huà mù
zhēng mù
jiū mù
zhòng mù
shǎng mù
juān mù
duǒ mù
zhào mù
yǎng mù
diǎn mù
diǎn mù
fǎng mù
chóu mù
xuǎn mù
gōng mù
yào mù
gòu mù
jiǎn mù
yán mù
zhòng mù
yìng mù
zhāo mù
gù mù
huāng mù
sì mù
gù mù
qǐ mù
zhǐ mù
招募;募集。
报名应募。
⒈ 招募;募集。
引《三国志·吴志·陆抗传》:“又黄门竖宦,开立占募,兵民怨役,逋逃入占。”
《南史·贼臣传·留异》:“侯景之乱,﹝留异﹞还乡里,占募士卒。”
唐元稹《大觜鸟》诗:“占募能言鸟,置者许高貲。”
⒉ 报名应募。占,一本作“召”。
引《文选·鲍照<东武吟>》:“始随张校尉,占募到河源。”
李善注:“占,谓自隐度而应募为占募。”
唐张继《阊门即事》诗:“耕夫占募逐楼船,春草青青万顷田。”
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
募读音:mù募mù(动)募集财物或兵员等:~兵|~捐|~款。