piě rán
piě tuō
piě zuǐ
piě bà
piě hào
piě gǔ
piě liè
piē qì
piē kāi
piě diào
piě lán
piē yóu
piě dào
piě mò
piě sā
piě qiàn
piě niǔ
piě xū
piē xià
piě fàng
piě shǎn
piě wàng
piē qīng
piě yàng
piě què
piě qiàn
piē kàng
piě liè
piě liè
piě yè
piě xuán
piě yè
piě jiǔ
piě jiǎ
piě bō
qí fàng
bēn fàng
huī fàng
tiān fàng
nù fàng
kāi fàng
tóu fàng
mǎi fàng
xián fàng
sòng fàng
héng fàng
zì fàng
xié fàng
shè fàng
kāi fàng
bèng fàng
shè fàng
háo fàng
zhī fàng
làng fàng
tuō fàng
dài fàng
míng fàng
jiě fàng
piě fàng
pái fàng
tǔ fàng
lún fàng
xià fàng
sàn fàng
shī fàng
ào fàng
shēng fàng
gāo fàng
tān fàng
dào fàng
bìng fàng
yě fàng
chí fàng
yú fàng
zì fàng
kūn fàng
dài fàng
fā fàng
chù fàng
ào fàng
ráo fàng
tōng fàng
jīn fàng
yóu fàng
chén fàng
cū fàng
sù fàng
wài fàng
xiě fàng
fēi fàng
zhàn fàng
rán fàng
lù fàng
bǎi fàng
mù fàng
shē fàng
xū fàng
chú fàng
xióng fàng
zhú fàng
shǎn fàng
shěn fàng
fèi fàng
dàn fàng
bō fàng
lǎn fàng
áo fàng
bì fàng
cún fàng
miǎn fàng
yì fàng
qiū fàng
shū fàng
tuì fàng
mó fàng
lún fàng
hūn fàng
hóng fàng
sōng fàng
juān fàng
bó fàng
hān fàng
jiāo fàng
àn fàng
jiǎn fàng
jué fàng
yín fàng
bìn fàng
jiǎn fàng
pù fàng
tíng fàng
qū fàng
bāo fàng
shuā fàng
diǎn fàng
yōu fàng
xiào fàng
yí fàng
yùn fàng
yī fàng
shì fàng
sā fàng
dùn fàng
mó fàng
rèn fàng
gāi fàng
yuǎn fàng
ān fàng
cóng fàng
dài fàng
zuì fàng
zhuī fàng
zhǎn fàng
qiān fàng
pì fàng
juān fàng
chì fàng
shě fàng
kuáng fàng
shū fàng
zòng fàng
chū fàng
jí fàng
chǔ fàng
kuān fàng
yān fàng
xiōng fàng
chéng fàng
liú fàng
yǎ fàng
zhì fàng
xǐ fàng
kuàng fàng
sì fàng
zhōng fàng
liú fàng
chāo fàng
shì fàng
làn fàng
jì fàng
luàn fàng
xiāng fàng
zhù fàng
píng fàng
qiú fàng
tuí fàng
hóng fàng
biǎn fàng
liàng fàng
mài fàng
píng fàng
⒈ 弃置,放置。
引《元典章·刑部四·渰死亲女》:“何赛哥状招:至元三年五月二十九日,将女定哥抱去,撇放滹沱河内。”
《水浒传》第二一回:“婆子便扯帘子,撇放门背后,却把两扇门关上,拿拴拴了。”
1. 平着向前扔:撇手榴弹。
2. 汉字笔形之一,由上向左而斜下。
3. 像汉字的撇形的:撇嘴。两撇黑眉。
放读音:fàng放fàng(1)(动)解脱约束:释~。(2)(动)任意;随便:~任。(3)(动)发出:~光。(4)(动)扩展:~大。(5)(动)搁;置:~在桌子上。(6)(动)古指把人驱逐到边远的地方:流~。