mán kē
mán gū
mán chá
mán jìn
mán chù
mán yí
mán mán
mán cūn
mán téng
mán jiǔ
mán dàn
mán gàn
mán zuò
mán xuē
mán zōu
mán jiāng
mán rén
mán xián
mán jīng
mán biān
mán sài
mán guǒ
mán liáo
mán shì
mán yáo
mán yān
mán mò
mán jīng
mán wéi
mán chù
mán niáng
mán guǎng
mán jūn
mán jūn
mán pó
mán yí
mán lǔ
mán jī
mán yǔ
mán fǔ
mán kòu
mán chán
mán qiú
mán yì
mán mò
mán jué
mán xuē
mán hèng
mán pái
mán chuán
mán huāng
mán jì
mán mín
mán shì
mán sú
mán yāo
mán jiān
mán lì
mán zhǐ
mán lì
mán gōng
mán guō
mán huì
mán zuǒ
mán yīn
mán tuó
mán zi
mán tóu
mán chuáng
mán qín
mán zuò
mán dí
mán yín
mán zhān
mán chàng
mán qí
mán bó
mán shēng
mán zú
mán tǔ
mán nú
mán zhàng
mán huò
mán bù
mán jiāo
mán hàn
mán ér
mán zhā
mán fú
mán lì
mán jiǎo
mán tóng
mán kè
mán bào
mán yáo
mán dǐ
mán máo
mán pí
mán lǐ
mán chǔ
mán xìng
mán zhuāng
mán mò
mán yǒng
mán tóng
mán mò
mán fāng
mán huà
mán tíng
mán gǔ
mán luò
mán zhēn
mán xià
mán dòng
mán qì
mán nán
mán huā
mán chóng
mán yě
mán gē
mán xī
fǔ kuài
mán chuí
mán hé
mán shū
mán lǐ
mán wáng
mán bó
mán jǐn
mán qiáng
mán qiáng
yě lǐ
gōng lǐ
tuō lǐ
qī lǐ
jiāo lǐ
kè lǐ
yīn lǐ
wǔ lǐ
lì lǐ
zhě lǐ
qiū lǐ
lù lǐ
qǐ lǐ
chēng lǐ
nèi lǐ
zǐ lǐ
fǔ lǐ
jīng lǐ
cūn lǐ
guān lǐ
quē lǐ
shì lǐ
gōng lǐ
sāng lǐ
jǐn lǐ
chéng lǐ
zhōng lǐ
huá lǐ
jué lǐ
pín lǐ
dǎng lǐ
tiē lǐ
xiōng lǐ
wǎ lǐ
jǐng lǐ
zhì lǐ
zhè lǐ
suǒ lǐ
xiàng lǐ
dǐ lǐ
chán lǐ
guì lǐ
quán lǐ
guī lǐ
zhū lǐ
shuǐ lǐ
kǒu lǐ
sǔn lǐ
jiù lǐ
tián lǐ
gù lǐ
qiān lǐ
shì lǐ
tóu li
dù lǐ
jìn lǐ
rì lǐ
xū lǐ
dì lǐ
mí lǐ
xīn lǐ
miàn lǐ
guān lǐ
xié lǐ
dōu lǐ
hāo lǐ
xuán lǐ
wú lǐ
bǐ lǐ
qū lǐ
bèi lǐ
qīn lǐ
jìn lǐ
běn lǐ
zōu lǐ
jū lǐ
fǎn lǐ
biǎo lǐ
bā lǐ
yǐ lǐ
jiā lǐ
gè lǐ
fēng lǐ
yè lǐ
xià lǐ
máo lǐ
xiāng lǐ
xīn li
nà lǐ
běi lǐ
méi lǐ
qióng lǐ
hǎi lǐ
gè lǐ
zhǐ lǐ
dì lǐ
lín lǐ
àn lǐ
jiǎo lǐ
yì lǐ
mán lǐ
dié lǐ
zhē lǐ
gāo lǐ
wàn lǐ
bǎi lǐ
fù lǐ
chán lǐ
fèng lǐ
xiàng lǐ
míng lǐ
héng lǐ
dōng lǐ
zhōu lǐ
jiē lǐ
sù lǐ
xiān lǐ
xū lǐ
rén lǐ
huán lǐ
dū lǐ
chū lǐ
yǎn lǐ
wū lǐ
nóng lǐ
kē lǐ
luō lǐ
chèn lǐ
lǘ lǐ
jiāng lǐ
nǎ lǐ
fù lǐ
tū lǐ
fāng lǐ
jì lǐ
dù lǐ
lù lǐ
dào lǐ
⒈ 亦作“蛮俚”。古代少数民族蛮人的别称。
引《后汉书·南蛮传序》:“建武十二年, 九真徼外蛮里张游,率种人慕化内属。”
李贤注:“里,蛮之别号,今呼为俚人。”
章炳麟《思乡原下》:“自顷谈者以邹鲁比德蛮俚,谓颜回乞儿, 孙卿屠家公, 老聃木禺行尸,古籍復尽废不诵。”
蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。
里读音:lǐ[ lǐ ]1.(~儿)衣服、被褥等东西不露在外面的那一层;纺织品的反面:被~儿。衣服~儿。这面是~儿,那面是面儿。
2.方位词。里边(跟“外”相对):~屋。~圈。往~走。
3.街坊:邻~。~弄。
4.家乡:故~。乡~。
5.古代五家为邻,五邻为里。
6.姓。
7.长度单位,1市里等于150丈,合500米。