fú dú
fú jiàn
fú dàn
fú dàn
fú mǎn
fú xíng
fú jìn
fú cóng
fú cǎi
fú tián
fú tǐ
fú yuǎn
fú mǎ
fú jiǎ
fú wù
fú shū
fú tiē
fú cí
fú zhāng
fú cǎn
fú niǎo
fú lǎo
fú huì
fú ěr
fú qín
fú biàn
fú zhí
fú jiǎ
fú tiē
fú xí
fú yì
fú xiǎo
fú sàn
fú mèi
fú guò
fú chú
fú fèng
fú bì
fú xìn
fú niàn
fú cí
fú zhèng
fú zhì
fú yù
fú què
fú láo
fú dāo
fú shi
fú zào
fú zào
fú shì
fú zǎo
fú gòng
fú qì
fú shí
fú qì
fú jiàng
fú liàn
fú dào
fú guǒ
fú xí
fú huà
fú jiào
fú lǐ
fú ěr
fú guān
fú sè
fú shǔ
fú chǒng
fú yīng
fú xiǎng
fú zhuàn
fú xíng
fú yì
fú wán
fú yì
fú ān
fú dù
fú ruǎn
fú mìng
fú wù
fú jù
fú jiàng
fú dù
fú měng
fú huà
fú zhuāng
fú lù
fú chē
fú zhǎn
fú shè
fú miǎn
fú zuì
fú jù
fú gēng
fú liàn
fú chóu
fú qī
fú shì
fú jī
fú biàn
fú shàn
fú liàn
fú wù
fú nì
fú yù
fú shì
fú chéng
fú tīng
fú xiū
⒈ 服丧中最重的一种。子、未嫁女为父母,媳为公婆,承重孙为祖父母,妻为夫所穿着的,以粗麻布制成,左右、下边不缝的斩衰服。
引唐王绩《重答杜使君书》:“至於庶子,已不承尊,虽有长子,无预祖禰,不为服斩,义亦可知。”
元柳贯《闻范德机以母丧哀毁而卒》诗:“服斩谁非子,摧形不有身。使能穿壙入,果胜闕泉亲。”
1. 衣裳:服装。制服。
2. 穿衣裳:服丧。服用(a.指穿衣服、用器物;b.吃药)。
3. 作,担任:服务。服刑。服兵役。
4. 顺从:信服。佩服。降(xiáng )服。服辩(旧指认罪书)。服膺(牢记在胸中,衷心信服)。
5. 习惯,适应:不服水土。
6. 吃(药):内服。
7. 乘,用:服牛乘(chéng )马。
8. 姓。
斩读音:zhǎn斩zhǎn(1)(动)本义:杀。(2)(动)砍:~首|~草除根。