shī chéng
shī yǔ
shī xué
shī dài
shī pó
shī shēng
shī shì
shī chuán
shī mén
shī xùn
shī gǔ
shī zūn
shī bǐ
shī jiě
shī lǚ
shī yí
shī fǎ
shī lì
shī jūn
shī tài
shī dào
shī jì
shī rén
shī qí
shī mǔ
shī chuán
shī wáng
shī tú
shī shuài
shī bǎo
shī fu
shī rú
shī yǐn
shī fàn
shī shù
shī mǔ
shī gōng
shī dì
shī fēng
shī zǔ
shī shuō
shī xīn
shī zōng
shī lǜ
shī diàn
shī fu
shī tǎ
shī zhòng
shī zhǎng
shī yǒu
shī jiāo
shī lǎo
shī yé
shī dé
shī bīng
shī kuàng
shī xiàng
shī yǎng
shī shì
shī fǔ
shī gōng
shī qī
shī mó
shī gàn
shī jiàng
shī yú
shī zhàng
shī mó
shī láng
shī xiōng
shī yuán
shī bó
shī zǐ
shī kǎi
shī shī
shī jǔ
shī niáng
shī biǎo
shī bó
shī gū
dào shì
gǔ shì
pǔ shì
gēn shì
bèi shì
dìng shì
pǐn shì
qǔ shì
mǎng shì
kuǎn shì
shǒu shì
hòu shì
zhe shì
děng shì
píng shì
fú shì
fù shì
mó shì
bǎn shì
mǎ shì
héng shì
zhèng shì
lǎo shì
zhào shì
yàng shì
yáng shì
xíng shì
dān shì
jǔ shì
chéng shì
jīn shì
guó shì
guǐ shì
fàn shì
guī shì
kě shì
cài shì
jià shì
chéng shì
yàng shì
róng shì
qí shì
yí shì
xiàn shì
huā shì
jǐng shì
bǎng shì
bǎi shì
zūn shì
bǎn shì
qiào shì
lìng shì
zī shì
pò shì
biǎn shì
guò shì
zhāo shì
fàng shì
diǎn shì
jì shì
diào shì
fú shì
tiān shì
fāng shì
qián shì
kē shì
fǔ shì
jiǎn shì
shēng shì
jù shì
sān shì
nán shì
qiú shì
chuí shì
kè shì
piào shì
bǎi shì
biǎo shì
jī shì
féng shì
diào shì
bān shì
fǎ shì
xī shì
pīn shì
jiǔ shì
kǎi shì
xīn shì
biāo shì
xíng shì
gù shì
fà shì
chéng shì
jiù shì
bù shì
zhuàng shì
gōng shì
bǎ shi
fēn shì
qiú shì
yī shì
gé shì
zhù shì
qí shì
zhōng shì
shí shì
yí shì
shī shì
liáng shì
jiǎn shì
fǔ shì
zhuǎn shì
jù shì
cháng shì
tǐ shì
shuǐ shì
xíng shì
pài shì
学习、效法的典范;榜样。
⒈ 学习、效法的典范;榜样。
引《三国志·蜀志·秦宓传》:“至於著作为世师式,不负於餘州也。”
《新唐书·太宗二十一女传》:“性孝睦,动循矩法,帝敕诸公主视为师式。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
式读音:shì式shì(1)(名)样式:新~|西~。(2)(名)格式:程~|法~。(3)(名)仪式;典礼:开幕~|毕业~。(4)(名)自然科学中表明某种规律的一组符号:分子~|方程~。(5)(名)一种语法范畴;表示说话者对所说事情的方式。如叙述式、命令式、条件式。