shǎng nòng
shǎng liàn
shǎng xù
shǎng dí
shǎng de
shǎng chūn
shǎng jìng
shǎng zhuó
shǎng ài
shǎng quàn
shǎng xiào
shǎng wán
shǎng shí
shǎng yàn
shǎng jiān
shǎng gōng
shǎng yǒng
shǎng bào
shǎng nà
shǎng fù
shǎng jì
shǎng fá
shǎng qìng
shǎng hè
shǎng gōng
shǎng jī
shǎng jiā
shǎng zàn
shǎng qì
shǎng hǎo
shǎng lǜ
shǎng zhōng
shǎng fá
shǎng zhī
shǎng jīn
shǎng jī
shǎng kǎi
shǎng tiào
shǎng lù
shǎng xiàng
shǎng shì
shǎng jīn
shǎng tàn
shǎng yì
shǎng jiē
shǎng zhuó
shǎng mù
shǎng guān
shǎng jiàn
shǎng jié
shǎng shōu
shǎng diàn
shǎng měi
shǎng gòng
shǎng jī
shǎng jué
shǎng guāng
shǎng lài
shǎng duì
shǎng huì
shǎng xī
shǎng fú
shǎng xūn
shǎng shì
shǎng sī
shǎng fú
shǎng qián
shǎng bá
shǎng jù
shǎng cì
shǎng gòng
shǎng fù
shǎng kè
shǎng jiǎ
shǎng láo
shǎng zhòng
shǎng gé
shǎng shì
shǎng shuō
shǎng yù
shǎng kào
shǎng xíng
shǎng shè
shǎng xiá
shǎng lì
shǎng fēng
shǎng xīn
shǎng zhì
jìn quàn
jǔ quàn
bāo quàn
chě quàn
cān quàn
xuān quàn
qiáng quàn
jiān quàn
guī quàn
jìn quàn
gǔ quàn
jiǎng quàn
fēng quàn
gǎn quàn
lì quàn
lán quàn
biǎo quàn
hǒng quàn
dǒng quàn
yòng quàn
sǒng quàn
jiè quàn
wèi quàn
jìng quàn
āi quàn
yǐ quàn
dūn quàn
yòu quàn
xiāng quàn
bī quàn
fèng quàn
jiàn quàn
jiǎng quàn
qín quàn
yù quàn
chóu quàn
shǎng quàn
fěng quàn
chù quàn
jǐng quàn
jī quàn
ān quàn
zhì quàn
chéng quàn
dū quàn
zé quàn
suí quàn
xīn quàn
lǜ quàn
jīng quàn
jiě quàn
shào quàn
jiǎng quàn
lā quàn
⒈ 赏赐奖勉。
引《商君书·靳令》:“六蝨不用,则兵民毕竞劝,而乐为主用,其竟内之民,争以为荣,莫以为辱;其次,为赏劝罚沮;其下,民恶之、忧之、羞之。”
《晋书·王沉传》:“昔魏絳由和戎之功,蒙女乐之赐, 管仲有兴齐之勋,而加上卿之礼,功勋明著,然后赏劝随之。”
宋曾巩《知州制》:“尔能善於其职则明考察而公赏劝。”
赏shǎng(1)(动)赏赐;奖赏:有~有罚。(2)(名)赏赐或奖赏的东西:悬~|领~。(3)姓。(4)(动)欣赏;观赏:~月|~花。(5)(动)赏识:赞~。
劝读音:quàn劝quàn(1)(动)讲明事理;使人听从:~导|~解。(2)(动)勉励:~勉。