xiāng mò
xiāng yě
xiāng dǎng
xiāng lǐ
xiāng rǎng
xiāng niàn
xiāng dǒng
xiāng tuán
xiāng kē
xiāng hún
xiāng yú
xiāng yuán
xiāng bà
xiāng tóu
xiāng bì
xiāng zhé
xiāng yīn
xiāng fù
xiāng huà
xiāng fū
xiāng cí
xiāng bǎo
xiāng cūn
xiāng fēng
xiāng jǔ
xiāng qīn
xiāng jǐng
xiāng fén
xiāng gòng
xiāng chǎn
xiāng jìn
xiāng bīn
xiāng guān
xiāng jiàn
xiāng bǐ
xiāng hòu
xiāng hù
xiāng dié
xiāng wàng
xiāng lèi
xiāng yuē
xiāng lǎo
xiāng shàn
xiāng jūn
xiāng lóu
xiāng nán
xiāng gōng
xiāng jiā
xiāng jù
xiāng dù
xiāng wèn
xiāng bù
xiāng xiào
xiāng pì
xiāng cháng
xiāng qǐng
xiāng nián
xiāng píng
xiāng zhí
xiāng chén
xiāng sī
xiāng dá
xiāng bà
xiāng shī
xiāng mèng
xiāng lín
xiāng yì
xiāng diào
xiāng cóng
xiāng hé
xiāng lè
xiāng shú
xiāng yǐn
xiāng shì
xiāng jí
xiāng bèi
xiāng zǐ
xiāng chéng
xiāng sú
xiāng zhé
xiāng yóu
xiāng kè
xiāng tán
xiāng jiān
xiāng chǎng
xiāng mín
xiāng guó
xiāng nuó
xiāng zhèn
xiāng bǎng
xiāng mù
xiāng mò
xiāng jiàn
xiāng yù
xiāng juàn
xiāng lǘ
xiāng xián
xiāng bāng
xiāng rén
xiāng lǐ
xiāng tǔ
xiāng ěr
xiāng róng
xiāng bīng
xiāng huàn
xiāng qíng
xiāng jiù
xiāng huì
xiāng chóu
xiāng fāng
xiāng yè
xiāng qì
xiāng yú
xiāng héng
xiāng yòng
xiāng shū
xiāng dīng
xiāng jùn
xiāng shān
xiāng yì
xiāng dì
xiāng pǔ
xiāng xia
xiāng gù
xiāng cūn
xiāng tíng
xiāng shù
xiāng dǎo
xiāng miàn
xiāng lái
xiāng shè
xiāng bā
xiāng chéng
xiāng nóng
xiāng dū
xiāng hóng
xiāng gū
xiāng xiàn
dòu pì
xiāng pì
jiǎn pì
duō pì
xié pì
pō pì
mào pì
gū pì
lěng pì
fēi pì
shēng pì
guī pì
jiè pì
jiān pì
qióng pì
yōu pì
yōng pì
yín pì
qí pì
xiá pì
è pì
qiào pì
wěi pì
yū pì
liáo pì
xìng pì
shān pì
suì pì
jiāo pì
bǐ pì
sī pì
è pì
é pì
bēi pì
cūn pì
biān pì
pī pì
miù pì
xiǎn pì
fěi pì
shū pì
cè pì
lòu pì
xié pì
liú pì
yǐn pì
jīng pì
wū pì
piān pì
ào pì
jìng pì
guǐ pì
bèi pì
guāi pì
gàng pì
xián pì
yuǎn pì
jī pì
gǔ pì
lì pì
gěng pì
sè pì
guài pì
huāng pì
xíng pì
ào pì
xī pì
cǎn pì
dàn pì
bǐ pì
chōng pì
zhāi pì
kuáng pì
huì pì
shēn pì
pián pì
⒈ 乡村。因其地处偏僻,故云。
引《东周列国志》第二回:“一来姒大住居乡僻,二来褒姒年纪幼小,所以虽有絶色,无人聘定。”
《平山冷燕》第七回:“此乡僻村野之地,如何得有才女。”
鲁迅《且介亭杂文·答曹聚仁先生信》:“在乡僻处启蒙的大众语,固然应该纯用方言,但一面仍然要改进。”
偏僻的乡野。
乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。
僻读音:pì僻pì(1)(形)偏僻:~巷。(2)(形)性情古怪;跟一般人合不来:怪~|孤~。(3)(形)不常用的(多指文字):冷~|生~。