zhī fǔ
zhī xiè
zhī chǐ
zhī xìng
zhī dān
zhī tōng
zhī guān
zhī jué
zhī ruì
zhī de
zhī hui
zhī dé
zhī quán
zhī yán
zhī yù
zhī yòu
zhī shi
zhī jǐng
zhī dài
zhī shěng
zhī fēng
zhī jú
zhī shí
zhī jiě
zhī yīn
zhī jī
zhī zhǐ
zhī gēng
zhī fāng
zhī guò
zhī zhòng
zhī míng
zhī dào
zhī zhì
zhī gù
zhī qiào
zhī bīng
zhī xiǎo
zhī yǒu
zhī huà
zhī jiù
zhī lì
zhī xī
zhī qíng
zhī zhào
zhī huì
zhī shì
zhī xī
zhī zì
zhī jiàn
zhī zòng
zhī xīn
zhī gǎn
zhī jīng
zhī bīn
zhī wǒ
zhī qǐ
zhī xíng
zhī lüè
zhī dá
zhī jǔ
zhī wēi
zhī mìng
zhī jī
zhī lèi
zhī mǔ
zhī ài
zhī fēi
zhī jǐ
zhī huì
zhī sì
zhī zú
zhī zhāng
zhī rén
zhī zhě
zhī jiǎng
zhī lǜ
zhī biàn
zhī jiāo
zhī shì
zhī kè
shèng tōng
chuàn tōng
kè tōng
sān tòng
dǎi tōng
guàn tōng
gòng tōng
pū tōng
yī tōng
sù tōng
jiǎng tōng
sì tòng
wǔ tòng
wén tōng
mǎi tōng
lián tōng
kuān tōng
shuān tōng
kāi tōng
héng tōng
dá tōng
zhī tōng
yùn tōng
míng tōng
guān tōng
diào tōng
chī tōng
hóng tōng
liú tōng
méng tōng
mǎ tōng
hēng tōng
gōu tōng
quán tōng
chàng tōng
jiāo tōng
liù tōng
biàn tōng
hǔ tōng
huà tōng
jiān tōng
gòng tōng
qiáng tōng
xíng tōng
qīng tōng
cū tōng
tà tōng
biàn tōng
yī tōng
hé tōng
huì tōng
bàn tōng
bó tōng
yān tōng
jīn tōng
dì tōng
quán tōng
shāng tōng
bù tōng
bàng tōng
cū tōng
wú tōng
qián tōng
qióng tōng
kǎ tōng
qià tōng
lù tōng
gōu tōng
jū tōng
dǎ tòng
líng tōng
hóng tōng
gòu tōng
hóng tōng
chù tōng
gāi tōng
huì tōng
dà tōng
yuán tōng
gāi tōng
lüè tōng
líng tōng
jiē tōng
shū tōng
hé tōng
huì tōng
shēn tōng
shén tōng
jīng tōng
gōu tōng
hù tōng
míng tōng
gōu tōng
pǔ tōng
guàn tōng
zhōng tōng
zhí tōng
dèng tōng
míng tōng
qiú tōng
mìng tōng
ān tōng
zhōu tōng
xiāng tōng
jiān tōng
bā tōng
lì tōng
gǎn tōng
zhǐ tōng
biàn tōng
pū tōng
pū tōng
wú tōng
hǎi tōng
yīn tōng
pēng tōng
shàng tōng
jiào tōng
hùn tōng
yā tōng
bó tōng
róng tōng
páng tōng
mì tōng
yōu tōng
chàng tōng
kuò tōng
qīn tōng
jiǔ tōng
hū tōng
yuán tōng
qiàn tōng
chuān tōng
chē tōng
yín tōng
⒈ 知州和通判的并称。
引宋李纲《乞正李宏擅杀马友典刑奏状》:“强取钱粮,凌逼知通,跋扈恣横。”
宋岳飞《奏收复唐邓州信阳军差官状》:“除已开具随郢州襄阳府知通职次姓名奏闻外,今契勘唐、邓州信阳军知通籤判职次姓名下项。”
⒉ 明智通达。
引《孔子家语·五帝德》:“﹝舜﹞睿明知通,为天下帝。”
一本作“智通”。 汉贾谊《新书·数宁》:“及今,天下集於陛下,臣观宽大知通,窃曰足以操乱业,握危势,若今之贤也。”
1. 晓得,明了:知道。知名(著名)。知觉(有感觉而知道)。良知。知人善任。温故知新。知难而进。知情达理。
2. 使知道:通知。知照。
3. 学识,学问:知识,求知。无知。
4. 主管:知县(旧时的县长)。知府。知州。知宾(指主管招待宾客的人。亦称“知客”)。
5. 彼此了解:相知。知音。知近。
6. 彼此了解、交好的人:故知(老朋友)。
通读音:tōng,tòng[ tōng ]1.没有堵塞,可以穿过:管子是~的。山洞快要打~了。这个主意行得~。
2.用工具戳,使不堵塞:用通条~炉子。
3.有路达到:四~八达。火车直~北京。
4.连接;相来往:沟~。串~。私~。~商。互~有无。
5.传达;使知道:~知。~报。~个电话。
6.了解;懂得:~晓。精~业务。粗~文墨。不~人情。他~三国文字。
7.指精通某一方面的人:日本~。万事~。
8.通顺:文章写得不~。
9.普通;一般:~常。~病。~例。~称。
10.姓。