xīng chéng
xīng yán
xīng yáo
xìng cí
xīng cí
xìng qì
xīng xián
xīng qǐ
xīng bāng
xīng xiū
xīng bīng
xīng zuò
xìng jī
xìng yè
xīng qǐ
xīng píng
xīng qú
xīng fàn
xīng fèi
xīng zhǐ
xìng zhì
xīng shèng
xīng huài
xīng fǔ
xīng shì
xīng kuàng
xīng jiàn
xìng fù
xīng yì
xīng fā
xīng wáng
xīng chāng
xīng lì
xīng qìng
xīng ān
xīng shī
xīng qíng
xīng jiā
xīng jū
xīng gōng
xìng zhí
xīng tì
xīng wáng
xīng shēng
xīng fú
xīng mù
xīng bàn
xìng qǐn
xīng gōng
xīng shuāi
xīng yuè
xìng qù
xīng jǔ
xīng dài
xīng shè
xīng gé
xīng wàng
xīng mén
xìng wèi
xīng róng
xìng zhǎng
xīng shàn
xīng huà
xīng jì
xīng guó
xīng xiàng
xīng zào
xīng fù
xīng fèn
xīng sòng
xīng lán
xīng méng
xīng xué
xīng tàn
xīng huǐ
xīng dé
xìng shí
xīng lóng
xīng jiē
xīng huái
hù róng
xīng róng
shén róng
běi róng
wú róng
chén róng
huán róng
féng róng
kuī róng
diǎn róng
biān róng
kòu róng
jūn róng
yī róng
quǎn róng
bīng róng
bǐng róng
lí róng
cù róng
zhì róng
nǚ róng
lì róng
lí róng
méng róng
fān róng
qǐ róng
qī róng
jiān róng
jí róng
liù róng
jiǎng róng
xí róng
bā róng
zuǒ róng
yǒu róng
fú róng
jié róng
bù róng
shì róng
qiāng róng
cóng róng
zhān róng
jí róng
yīn róng
guǐ róng
sǒng róng
tāo róng
fēng róng
lǐ róng
wǔ róng
kūn róng
shān róng
jiāng róng
ā róng
quǎn róng
yuán róng
lín róng
xiá róng
bēn róng
⒈ 发动战争;引起争端。
引《书·大禹谟》:“惟口出好兴戎,朕言不再。”
孔颖达疏:“兴戎,谓疾人而动甲兵。”
《左传·僖公十五年》:“﹝穆姬﹞曰:‘上天降灾,使我两君匪以玉帛相见,而以兴戎。’”
宋程颐《四箴·言箴》:“矧是枢机,兴戎出好;吉凶荣辱,惟其所召。”
挑起战争。
1. 举办,发动:兴办。兴工。兴学。兴建。兴叹(发出感叹声,如“望洋兴叹”)。百废待兴。
2. 起来:夙兴夜寐(早起晚睡)。
3. 旺盛:兴盛。兴旺。兴隆。兴衰。复兴。兴替(兴衰)。天下兴亡,匹夫有责。
4. 流行,盛行:时兴。新兴。
5. 准许:不兴胡闹。
6. 或许:兴许。
7. 姓。
戎读音:róng戎róng(1)(名)兵器;武器:兵~。(2)(名)军事;军队:~马|~装。(3)(名)我国古代称西方的民族。(4)(名)姓。