xiáng biāo
xiáng zhī
xiáng liàn
xiáng líng
xiáng shì
xiáng qì
xiáng chē
xiáng ròu
xiáng qìng
xiáng yún
xiáng biān
xiáng zhāi
xiáng yāo
xiáng zhèng
xiáng yì
xiáng biāo
xiáng tài
xiáng hé
xiáng shùn
xiáng lín
xiáng zhān
xiáng huī
xiáng hé
xiáng yòu
xiáng zhēn
xiáng yīng
xiáng gǔ
xiáng mì
xiáng jiá
xiáng xīng
xiáng sāng
xiáng shù
xiáng xù
xiáng ruì
xiáng fēn
xiáng suì
xiáng fèng
xiáng shěng
xiáng shí
xiáng fēng
xiáng huī
xiáng fú
xiáng lǎn
xiáng huá
xiáng chú
xiáng hé
xiáng biāo
xiáng wù
xiáng biàn
xiáng jīn
xiáng jìn
xiáng xíng
xiáng jǐng
xiáng dàn
xiáng tú
xiáng yān
xiáng jì
xiáng lì
⒈ 吉祥与灾祸。
引《宋书·五行志一》:“仲尼作《春秋》,具书祥眚,以验行事。”
⒉ 灾异之气。
引明宋濂《拟薛收上秦王平复郑颂》:“毁宗灭姓,怨气塞天,凝为祥眚。人之孔哀,其何能竟。”
1. 吉利:祥和。祥瑞(吉祥的征兆)。不祥。吉祥。
2. 吉凶的预兆:祥麟。祥云。
3. 姓。
眚读音:shěng1.眼睛长白翳。
2.过错:不以一~掩大德(《左传·僖公三十三年》)。
3.古又同“省(shěng)”。