wáng rén
wáng rì
wáng jiāng
wáng yǔ
wáng guó
wáng gù
wáng zān
wáng mò
wáng qián
wáng táo
wáng pò
wáng chén
wáng nì
wáng shí
wáng dào
wáng sǐ
wáng quē
wáng jī
wáng mǎ
wáng děng
wáng dì
wáng zǒu
wáng jūn
wáng kǎo
wáng mǐn
wáng shì
wáng wèi
wáng guī
wáng lài
wáng hù
wáng zhū
wáng jǐ
wáng qióng
wáng pàn
wáng qí
wáng hé
wáng cóng
wáng xìn
wáng yì
wáng tuō
wáng qín
wáng mìng
wáng gū
wáng bì
wáng bēn
wáng yá
wáng yǒu
wáng zhǔ
wáng huà
wáng hún
wáng yì
wáng cuàn
wáng zǐ
wáng miè
wáng zhēng
wáng lǜ
wáng guò
wáng tú
wáng chú
wáng méi
wáng àn
wáng bā
wáng jiǔ
wáng fú
wáng yàng
wáng bū
wáng qīn
wáng zhèng
wáng cuò
wáng dòu
wáng pàn
wáng quē
wáng jí
wáng yì
wáng xíng
wáng bǐ
wáng lǔ
wáng jué
wáng liáo
wáng shēn
wáng shì
wáng líng
wáng wéi
wáng mín
wáng yáng
wáng nài
wáng qíng
wáng lùn
wáng shī
qiú lǔ
qióng lǔ
xì lǔ
bǔ lǔ
hàn lǔ
nì lǔ
shēng lǔ
kòu lǔ
zéi lǔ
jiàng lǔ
wáng lǔ
huá lǔ
chóu lǔ
jù lǔ
qín lǔ
mán lǔ
shōu lǔ
sāi lǔ
táo lǔ
qiān lǔ
bì lǔ
chāo lǔ
xūn lǔ
qí lǔ
chén lǔ
shǒu lǔ
shǒu lǔ
lüè lǔ
suǒ lǔ
róng lǔ
cái lǔ
xiá lǔ
zī lǔ
rén lǔ
tú lǔ
chǒu lǔ
jié lǔ
qū lǔ
fǎn lǔ
zhēng lǔ
piāo lǔ
gé lǔ
tǎo lǔ
pú lǔ
qiáng lǔ
jiāo lǔ
hàn lǔ
bái lǔ
cū lǔ
fú lǔ
cū lǔ
tōng lǔ
zá lǔ
chāo lǔ
qīng lǔ
hú lǔ
biān lǔ
dí lǔ
jī lǔ
nú lǔ
bū lǔ
běi lǔ
dá lǔ
⒈ 逃亡的罪人。
引《汉书·田儋传》:“横始与汉王俱南面称孤,今汉王为天子,而横乃为亡虏,北面事之,其媿固已甚矣。”
三国魏阮籍《采薪者歌》:“留侯起亡虏,威武赫荒夷。”
1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。
虏读音:lǔ虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。