miào yǔ
miào páo
miào tiāo
miào zhǔ
miào shì
miào shì
miào shèng
miào xué
miào mào
miào xué
miào suàn
miào qǐn
miào tíng
miào xiàng
miào shè
miào zhuó
miào wèi
miào lè
miào suàn
miào gē
miào tíng
miào sòng
miào diàn
miào tǎ
miào huì
miào xiàng
miào lùn
miào píng
miào shēng
miào xiá
miào shí
miào mén
miào cháo
miào yì
miào bēi
miào zhù
miào shí
miào cí
miào tián
miào móu
miào hù
miào láng
miào mó
miào sì
miào cè
miào wò
miào huì
miào lüè
miào guān
miào hào
miào qì
miào jiàn
miào gōng
miào yuàn
miào zhàn
miào huà
miào lǜ
miào táng
gōng tíng
fǔ tíng
quán tíng
miào tíng
jǐng tíng
míng tíng
wáng tíng
jì tíng
shū tíng
diàn tíng
yú tíng
dà tíng
biān tíng
jī tíng
mò tíng
guǐ tíng
tóng tíng
dì tíng
mén tíng
quē tíng
hòu tíng
jiào tíng
yíng tíng
jìng tíng
bān tíng
jìn tíng
cháo tíng
yè tíng
tiān tíng
běi tíng
jìng tíng
pèi tíng
shū tíng
lǔ tíng
⒈ 宗庙或庙宇的前殿。
引《三国志·魏志·齐王芳传》:“正始五年,冬十一月癸卯,詔祀故尚书令荀攸於太祖庙廷。”
明田艺蘅《留青日札·姚广孝》:“广孝赠荣国公,謚恭靖,配享成祖庙廷。”
《醒世恒言·勘皮靴单证二郎神》:“若得神灵庇护,保佑氏儿身体康健,情愿绣下长幡二首,外加礼物,亲诣庙廷顶礼酬谢。”
⒉ 君王接受朝见、议论政事的殿堂。
引《吴子·励士》:“於是武侯设坐庙廷,为三行饗士大夫。”
清王夫之《读四书大全说·论语·季氏篇五》:“据此,则庶人之议,非私议於草野,乃议於庙廷之上也。”
庙院。
庙miào(1)(名)旧时供祖宗神位的处所:宗~|家~。(2)(名)供神佛或历史上有名人物的处所:土地~|孔~。(3)(名)庙会:赶~。
廷读音:tíng廷tíng(名)朝廷。