jùn xiōng
jùn bì
jùn guā
jùn shēng
jùn jié
jùn wù
jùn wěi
jùn qì
jùn shǎng
jùn shí
jùn gāo
jùn jiāo
jùn jiàn
jùn shàn
jùn nán
jùn cái
jùn mǐn
jùn jié
jùn jié
jùn míng
jùn yǎn
jùn zhuàng
jùn jǔ
jùn jié
jùn liáng
jùn xuǎn
jùn hú
jùn yīn
jùn zào
jùn yǔ
jùn měi
jùn huì
jùn wèi
jùn shì
jùn mǎ
jùn fēng
jùn pǐn
jùn kè
jùn lǎng
jùn zhé
jùn bǔ
jùn niǎo
jùn fā
jùn xiá
jùn zhé
jùn háo
jùn líng
jùn dé
jùn qí
jùn qún
jùn máo
jùn mào
jùn yǎ
jùn bá
jùn rén
jùn lǎo
jùn wù
jùn chǔ
jùn qì
jùn lái
jùn yù
jùn shuǎng
jùn yīng
jùn dá
jùn biàn
jùn qiào
jùn lì
jùn láng
jùn míng
jùn xián
jùn dì
jùn yǒu
jùn liú
jùn chú
jùn yì
jùn liè
jùn qiǎo
jùn liáo
jùn yì
jùn ài
jùn xiù
jùn lǚ
jùn ér
jùn shàng
jùn xióng
jùn jié
jùn mài
jùn lì
jùn páng
jùn zhì
jùn yì
jùn cái
jùn yàn
jùn yóu
jùn wù
jùn kuài
jùn biàn
jùn mín
jùn néng
jùn dàng
jùn yuǎn
jùn yǐng
jùn gǔ
piāo jié
shí jié
jùn jié
jù jié
huán jié
jié jié
guài jié
xián jié
xiāo jié
sì jié
jùn jié
bāng jié
xiāo jié
guī jié
yīng jié
xióng jié
xián jié
xiù jié
ào jié
kuí jié
míng jié
cí jié
shì jié
gāo jié
háo jié
shī jié
jù jié
cái jié
sǒng jié
sān jié
cái jié
hóng jié
hóng jié
jùn jié
máo jié
bǐ jié
shū jié
jùn jié
rén jié
tǐng jié
俊杰jùnjié
(1) 才智杰出(好工具.)的人
例识时务者为俊杰英elite⒈ 亦作“俊桀”。
⒉ 才智杰出的人。
引《孟子·公孙丑上》:“尊贤使能,俊杰在位,则天下之士皆悦,而愿立於其朝矣。”
《史记·张耳陈馀列传》:“张耳、陈餘,世传所称贤者;其宾客厮役,莫非天下俊桀,所居国无不取卿相者。”
宋叶适《文林郎前秘书省正字周君南仲墓志铭》:“天下繁委,当付俊杰,今庙堂无能,尽出胥吏。”
明冯梦龙《智囊补·明智·经务上》:“识时务者,呼为俊杰。”
胡厥文《悼念周恩来总理》诗之二:“庸才我不死,俊杰尔先亡。”
⒊ 才智杰出。
引明方孝孺《与郑叔度》之一:“俊杰之士非恒人所知。”
清顾炎武《生员论中》:“苟以时文之功,用之於经史及当世之务,则必有聪明俊杰通达治体之士,起於其间矣。”
风姿潇洒,才智出众的人。
俊jùn(1)(形)相貌好看:~秀|~俏|这个孩子长得好~呀。(2)(形)才智出众的:~杰|英~|~士。
杰读音:jié杰jié(1)(名)才能出众的人:豪~|俊~。(2)(形)杰出:~作。