城旦


城旦的组词


城署

chéng shǔ

城阻

chéng zǔ

城墉

chéng yōng

城场

chéng chǎng

城旦

chéng dàn

城壍

chéng qiàn

城镇

chéng zhèn

城阙

chéng què

城壖

chéng ruán

城厢

chéng xiāng

城邑

chéng yì

城域

chéng yù

城郛

chéng fú

城曲

chéng qǔ

城陴

chéng pí

城大

chéng dà

城廓

chéng kuò

城關

chéng guān

城舞

chéng wǔ

城阿

chéng ā

城卫

chéng wèi

城濠

chéng háo

城栅

chéng shān

城湍

chéng tuān

城狐

chéng hú

城窟

chéng kū

城险

chéng xiǎn

城阚

chéng kàn

城防

chéng fáng

城雉

chéng zhì

城橹

chéng lǔ

城尖

chéng jiān

城治

chéng zhì

城干

chéng gàn

城陬

chéng zōu

城操

chéng cāo

城寺

chéng sì

城楼

chéng lóu

城垛

chéng duǒ

城洫

chéng xù

城阈

chéng yù

城编

chéng biān

城内

chéng nèi

城墙

chéng qiáng

城壕

chéng háo

城沟

chéng gōu

城壁

chéng bì

城苑

chéng yuàn

城寨

chéng zhài

城辇

chéng niǎn

城阃

chéng kǔn

城关

chéng guān

城郭

chéng guō

城隅

chéng yú

城池

chéng chí

城里

chéng lǐ

城观

chéng guān

城聚

chéng jù

城牙

chéng yá

城鼓

chéng gǔ

城隍

chéng huáng

城府

chéng fǔ

城谯

chéng qiáo

城坞

chéng wù

城圈

chéng quān

城埤

chéng pí

城牆

chéng qiáng

城邦

chéng bāng

城区

chéng qū

城门

chéng mén

城柴

chéng chái

城河

chéng hé

城雕

chéng diāo

城隈

chéng wēi

城堡

chéng bǎo

城堞

chéng dié

城砦

chéng zhài

城郊

chéng jiāo

城市

chéng shì

城建

chéng jiàn

城际

chéng jì

城第

chéng dì

城砖

chéng zhuān

城闉

chéng yīn

城主

chéng zhǔ

城头

chéng tóu

城乡

chéng xiāng

城阖

chéng hé

城铺

chéng pù

城守

chéng shǒu

城闬

chéng bì

城堑

chéng qiàn

城社

chéng shè

城戍

chéng shù

城柝

chéng tuò

城閈

chéng hàn

城脚

chéng jiǎo

城禁

chéng jìn

城角

chéng jiǎo

城围

chéng wéi

城垣

chéng yuán

城垒

chéng lěi

城皋

chéng gāo

城保

chéng bǎo

城根

chéng gēn

城肆

chéng sì


伊旦

yī dàn

复旦

fù dàn

警旦

jǐng dàn

老旦

lǎo dàn

元旦

yuán dàn

黎旦

lí dàn

刺旦

cì dàn

寿旦

shòu dàn

司旦

sī dàn

日旦

rì dàn

震旦

zhèn dàn

糓旦

gǔ dàn

犂旦

lí dàn

春旦

chūn dàn

景旦

jǐng dàn

装旦

zhuāng dàn

七旦

qī dàn

庆旦

qìng dàn

霜旦

shuāng dàn

发旦

fā dàn

平旦

píng dàn

禾旦

hé dàn

魂旦

hún dàn

昕旦

xīn dàn

鹖旦

hé dàn

曷旦

hé dàn

贴旦

tiē dàn

盛旦

shèng dàn

节旦

jié dàn

细旦

xì dàn

晨旦

chén dàn

一旦

yī dàn

乘旦

chéng dàn

求旦

qiú dàn

坤旦

kūn dàn

戒旦

jiè dàn

明旦

míng dàn

朗旦

lǎng dàn

爽旦

shuǎng dàn

岁旦

suì dàn

摇旦

yáo dàn

浪旦

làng dàn

文旦

wén dàn

水旦

shuǐ dàn

岳旦

yuè dàn

昧旦

mèi dàn

约旦

yuē dàn

待旦

dài dàn

悲旦

bēi dàn

今旦

jīn dàn

吉旦

jí dàn

彩旦

cǎi dàn

花旦

huā dàn

鳱旦

gān dàn

竟旦

jìng dàn

拂旦

fú dàn

华旦

huá dàn

质旦

zhì dàn

初旦

chū dàn

彻旦

chè dàn

小旦

xiǎo dàn

城旦

chéng dàn

朝旦

cháo dàn

凌旦

líng dàn

嘑旦

hū dàn

通旦

tōng dàn

浃旦

jiā dàn

诘旦

jié dàn

休旦

xiū dàn

阳旦

yáng dàn

失旦

shī dàn

鸡旦

jī dàn

五旦

wǔ dàn

迟旦

chí dàn

月旦

yuè dàn

丘旦

qiū dàn

令旦

lìng dàn

早旦

zǎo dàn

达旦

dá dàn

清旦

qīng dàn

邌旦

lí dàn

副旦

fù dàn

两旦

liǎng dàn

丑旦

chǒu dàn

搽旦

chá dàn

圣旦

shèng dàn

贺旦

hè dàn

霞旦

xiá dàn

公旦

gōng dàn

申旦

shēn dàn

巴旦

bā dàn

卜旦

bǔ dàn

散旦

sàn dàn

盍旦

hé dàn

昏旦

hūn dàn

猎旦

liè dàn

谷旦

gǔ dàn

上一组词:边表
下一组词:楚宫

更多城的组词

城旦的意思


词语解释:

1.古代刑罚名。一种筑城四年的劳役。
2.城旦书的省称。
3.鸟名。

引证解释:

⒈ 古代刑罚名。一种筑城四年的劳役。

引《墨子·号令》:“以令为除死罪二人,城旦四人。”
孙诒让间诂引应劭曰:“城旦者,旦起行治城,四岁刑也。”
《史记·秦始皇本纪》:“令下三十日不烧,黥为城旦。”
裴駰集解引如淳曰:“《律説》:论决为髡钳,输边筑长城,昼日伺寇虏,夜暮筑长城。城旦,四岁刑。”
后以指流放或徒刑。 清余怀《板桥杂记·叶衍兰秦淮八艳图咏》:“初阮大鋮以阉党论城旦,屏居金陵。”
梁启超《新民说·论自由》:“若在文明国,轻则罚鍰,重则输城旦矣。”

⒉ 城旦书的省称。

引宋苏轼《乔太博见和复次韵答之》:“逝将游无何,岂暇读城旦。”
宋苏轼《送江公著知吉州》诗:“初冠惠文读城旦,晚入奉常陪剑履。”

⒊ 鸟名。

国语词典:

秦汉时强制男性罪犯服劳役的一种刑罚。劳动范围广泛,包括筑城工事或制作器物等,是秦汉劳役刑中最重的一级。

网络解释:

城旦

城旦是秦汉时的一种刑罚名。
更多旦的组词

城旦详细解释


读音:chéng

城chéng(1)(名)城墙:~外|万里长~。(2)(名)城墙以内的地方:东~。(3)(名)城市(跟‘乡’相对):消灭~乡差别。

读音:dàn

旦dàn(1)(名)天亮:通宵达~。(2)(名)(某一)天:元~。(3)(名)传统戏剧中扮演妇女的角色名:花~。(4)(名)纤度单位;9000米长的纤维重量为多少克;它的纤维度就是多少旦。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025