tāng luó
tāng bǐng
tāng sháo
tāng piáo
tāng fēng
tāng yù
tāng tàn
tāng jiǎo
tāng yáng
tāng diǎn
tāng hú
tāng miàn
tāng bāo
tāng gǔ
tāng líng
tāng zhī
tāng zhū
tāng wǎn
tāng xíng
tāng guàn
tāng tuán
tāng miàn
tāng sūn
tāng wǎng
tāng yuán
tāng chí
tāng tóu
tāng chí
tāng jǐng
tāng shuǐ
tāng yǔ
tāng ǎo
tāng pán
tāng fàn
tāng xuě
tāng pó
tāng mù
tāng huǒ
tāng yì
tāng huò
tāng píng
tāng pìn
tāng yào
tāng bā
shāng shāng
tāng wǔ
tāng chú
tāng yùn
tāng yuán
tāng sàn
tāng qì
tāng hán
tāng guō
大禹。即夏禹,夏代开国hAo86.之君。
⒈ 大禹。即夏禹,夏代开国之君。
引《楚辞·离骚》:“汤禹严而祗敬兮,周论道而莫差。”
姜亮夫校注:“汤禹,歷来诸家皆以为殷汤夏禹。寅按古无倒称汤禹之例……《庄子·逍遥游》‘汤之问棘也是已’, 简文注:‘汤,广大也。’重言曰汤汤,《诗·载驰》‘ 汶水汤汤’,传:‘大貌。’则汤禹犹后言大禹也。”
《楚辞·九章·怀沙》:“汤禹久远兮,邈而不可慕。”
姜亮夫校注:“汤禹,大禹也。”
1. 热水:汤雪。赴汤蹈火。扬汤止沸。
2. 煮东西的汁液:米汤。参(
)汤。3. 烹调后汁特别多的食物:鸡汤。菜汤。清汤。
4. 专指温泉(现多用于地名):汤泉(温泉)。汤山(在中国北京市)。
5. 中药的剂型:汤剂。汤药。
6. 姓。
禹读音:yǔ禹yǔ(1)(名)夏代第一君主;传说曾治理洪水。(2)(Yǔ)姓。